[ Buổi tối lúc 8 giờ, tự mình đến đây. ]
Nhìn tin nhắn WeChat mà Hứa Thừa Ngôn gửi đến kèm theo địa chỉ, Triệu Ngu cười cười, liếc mắt nhìn Kỷ Tùy đang bận rộn trong phòng bếp xong nhắn tin trả lời: [ Không rảnh. ]
Qua vài giây sau cô lại bổ sung thêm: [ Muốn tôi rảnh cũng được, thêm tiền. ]
Không cần nhìn mặt Hứa Thừa Ngôn, Triệu Ngu cũng có thể tưởng tượng ra biểu tình của anh sau khi nhận được tin nhắn của cô.
Không chỉ không thể gọi đến là đến mà còn có thể cò kè mặc cả như thế, tình nhân như cô cũng đủ kiêu ngạo.
Nhưng người đàn ông kia không phải thích cảm giác mới mẻ cùng kϊƈɦ thích như vậy sao? Nếu mỗi ngày cô đều nhiều lời lấy lòng anh, ngoan ngoãn nghe lời, ôn nhu săn sóc, thời điểm ở trêи giường cũng hầu hạ làm anh thoải mái dễ chịu thì chỉ sợ anh đã sớm chán.
Đương nhiên cô cũng hiểu rõ, Hứa Thừa Ngôn biết đây là một trò lừa mà cô đã cố tình chơi ở trước mặt anh. Mục đích là để cho thấy cô khác biệt, hy vọng rằng anh sẽ thực sự bị cô cuốn hút, thậm chí yêu cô và cưới cô về nhà.
Việc cô quyến rũ anh đã thể hiện rõ ràng ra ngoài mặt, giữa hai người bọn họ, càng giống như đánh giá một hồi, một người công, một người thủ, một người tự tin có thể bắt lấy đối phương, một người tự tin có thể làm đối phương mũi dính đầy tro.
Quả nhiên, Hứa Thừa Ngôn vẫn chưa chơi chán trò chơi này chuyển cho cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-lai-tro-ve/1807976/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.