Triệu Ngu cả người căng chặt, căn bản là không dám nhúc nhích.
Tuy rằng việc Kỷ Tùy hôn cô là kết quả của việc cô tìm mọi cách tính kế, nhưng nếu biểu hiện của cô lúc này quá chủ động hoặc tùy ý thì dáng vẻ cô diễn trước mặt anh sẽ liền vỡ nát.
Cho nên ngay cả Kỷ Tùy cũng rõ ràng cảm nhận được cơ thể của cô cứng đờ.
Đây là cái tín hiệu, nhắc nhở anh, vượt rào.
Đột nhiên rời khỏi môi cô và đứng dậy, nhìn đến cô vì khẩn trương mà chân tay luống cuống, anh cũng hoảng loạn tới mức không biết phải làm gì.
Mới vừa rồi anh bị làm sao vậy? Tại sao lại xúc động như vậy? Tại sao lại làm ra chuyện đó? Anh luôn miệng nói Tiết Tử Ngang khi dễ cô, nhưng hiện tại anh lại làm như vậy với cô, không phải cũng chính là trần trụi mà khi dễ cô sao?
Ảo não, hối hận, tự trách, nghĩ mà sợ… Các cảm xúc đan chéo hợp lại với nhau, làm hô hấp vốn thô nặng của anh lại trở nên dồn dập. Kỷ Tùy giật giật môi, giãy dụa, ngập ngừng nửa buổi mới mở miệng: “Xin lỗi… Tôi…”
Giờ phút này, anh thậm chí đã nghĩ, cho dù Triệu Ngu có cho anh một bạt tai cũng là đúng.
Nhưng anh lại không nhịn được mà suy nghĩ, đánh anh, mắng anh cũng đều được nhưng nếu từ đây mà cô không chịu để ý tới anh và không muốn gặp anh nữa… Một cảm giác khủng hoảng mãnh liệt đột nhiên sinh ra.
“Triệu Ngu…”
Không đợi anh nói xong, cô đã lắc lắc đầu: “Không cần… Không cần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-lai-tro-ve/1807967/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.