Buổi sáng ngày hôm sau Tiết Trạm đến bệnh viện.
Lúc này Triệu Ngu đã được chuyển vào phòng bệnh bình thường, đốm đỏ trêи làn da cũng đã dần tan đi, không cần thở Oxy nữa, chỉ là trêи tay còn phải truyền dịch, tuy cổ họng có chút khó chịu, nhưng cô đã có thể nói chuyện.
Ý đồ anh đến đây rất đơn giản, dò xem ý kiến người bị hại nên xử trí hung thủ ra sao, Triệu Ngu còn chưa nói gì, Tiết Tử Ngang đã có thái độ oán giận, sắc mặc âm trầm, tỏ vẻ tuyệt không dễ dàng buông tha cho hung thủ.
“Tôi không có ý kiến, tất cả đều nghe theo phó chủ tịch Tiết.” Ngoại trừ việc lộ ra một tia kinh ngạc khi biết Vu Phỉ có động tay chân trong đó, còn lại trêи mặt Triệu Ngu không có một biểu tình gì khác.
Giọng nói của cô rất khó chịu, vừa nghe liền biết không thoải mái, Tiết Tử Ngang nhanh chóng lấy ly nước trêи bàn, ôn nhu nói: “Uống nước trước đi.”
Triệu Ngu không uống, thậm chí cũng không liếc nhìn Tiết Tử Ngang một cái mà chỉ nhàn nhạt nói: “Tiết tổng cũng nên về đi.”
Động tác của Tiết Tử Ngang dừng lại, bàn tay cầm ly nước nắm chặt giữa không trung.
Suốt mấy ngày này, đây là lời đầu tiên cô nói với anh.
Từ nửa đêm ngày hôm qua sau khi rời khỏi phòng quan sát, dù cho cô tỉnh lại cũng vẫn luôn nhắm mắt và biểu lộ không để ý đến anh.
Anh biết thân thể cô suy yếu, cần phải nghỉ ngơi nên anh tạm thời chưa nói lời giải thích cùng xin lỗi mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-lai-tro-ve/1807952/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.