Hiên Hòa Hối ở gần hướng với sân bay quốc tế, cách khá xa khách sạn tổ chức cuộc họp thường niên của Hoa Xán, cộng thêm tắc xe giờ cao điểm nên lúc Tiết Tử Ngang đến nơi thì đã tối hơn mong muốn rất nhiều.
Khi đi vào nhà hàng, anh nâng cổ tay nhìn đồng hồ theo bản năng. Thời gian còn lại của anh không nhiều lắm, anh cần tới cuộc họp thường niên sớm một chút.
Vào mùa đông trời rất nhanh tối, màn đêm đã buông xuống, ngọn đèn dầu rực rỡ ngoài cửa sổ, những chiếc xe qua lại tấp nập, trong nhà hàng đã đầu áp những thực khách, âm nhạc du dương, mà bóng người trước cửa sổ, lại an tĩnh đến mức làm anh cảm thấy không chân thật.
Bọn họ chưa gặp nhau bao lâu rồi? Hình như là…. 3 năm rồi.
Nhưng trừ cảm giác không chân thật và hoảng hốt này, anh cũng không còn cảm giác nào khác.
Tâm tình luôn khó yên, những sự không cam lòng và oán giận của anh trong suốt 3 năm qua, vốn dĩ đã sớm bất tri bất giác biến mất ở trong lòng anh.
Anh bình tĩnh bước đến chỗ sô pha rồi ngồi xuống, Từ Miểu nghe được động tĩnh thì ngẩng đầu lên và hơi mỉm cười: “Đến rồi?”
“Ừ.” Anh cũng mỉm cười, nội tâm vẫn không dao động như trước. Anh nghĩ, đây là một chuyện tốt.
“Em gọi đồ ăn trước giúp anh rồi, không phiền chứ?”
“Không phiền.”
Sau đó lại ngồi đối diện nhau và không nói gì.
Hai người đều chờ đối phương mở lời trước, rất lâu sau cứ muốn nói lại thôi, cuối cùng vẫn là Tiết Tử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-lai-tro-ve/1807950/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.