Dù cho dòng dõi của Tiết Viên Dương rất ít người, bây giờ chỉ còn hai tiểu bối là một người con và một người cháu, nhưng anh chị em của ông rất đông, thế hệ con cháu đời sau càng nhiều không kể hết, nên tất nhiên rất nhiều người thân tới chúc thọ ông.
Vì ngày sinh nhật của ông nội Tiết nên nhóm bảo mẫu đã bận trước bận sau từ lúc sáng sớm tinh mơ, một số người thân trong thành phố cũng đã đến nhà cũ từ sớm, âm thanh lách cách hòa cùng với giọng cười đùa tràn ngập cả sân vườn, ồn đến mức tất cả mọi người dù ở lầu trêи hay lầu dưới cũng không được yên ổn.
Khi Tiết Tử Ngang với mái tóc ướt và bọc chiếc áo tắm dài xuống dưới thì tinh thần còn đang trong trạng thái mới rời giường, vừa gõ vào cái đầu đang đau buốt từng đợt vừa hỏi: “Triệu Ngu đâu?”
Bảo mẫu lắc đầu: “Sáng nay không thấy đâu, chắc là chưa rời giường.”
Trêи giường từ sớm đã không còn ai, sao lại chưa rời giường cơ chứ? Anh mở điện thoại trực tiếp gọi qua, kết quả gọi hai lần rồi nhưng cũng không có ai bắt máy.
Tiết Tử Ngang đang muốn gọi lại một lần nữa, bên tai đột nhiên truyền đến giọng của Tiết Trạm: “Cuối cùng cũng nhớ ra mình có bạn gái à?”
Tiết Tử Ngang đặt ʍôиɠ ngồi trêи sô pha, mất hình tượng ngáp một cái: “Cô ấy đâu? Ông nội sẽ không xem cô ấy như người hầu, bắt cô ấy đi mua đồ ăn với bảo mẫu chứ?”
Tiết Trạm cười nhạt một tiếng: “Làm người bị sai vặt còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-lai-tro-ve/1807946/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.