Niên Phong cảm thấy Tiết Tử Ngang điên rồi. Bạn bè của Tiết Tử Ngang cũng cảm thấy anh điên rồi. Làm gì có ai ở trước mắt bao người bị ăn một cái bạt tai còn biểu hiện thế này? Coi như mặt không bị đau đi, chí ít cũng phải để ý đến mặt mũi của chính mình chứ? Hơn nữa mới nhìn nửa mặt bên trái bị sưng đỏ thì liền biết Tiết Tử Ngang không có khả năng không đau, tên này lại cố tình giả vờ giống như người không có chuyện gì, một mặt nhận lấy túi chườm đá từ người hầu để đắp mặt, mặt khác lại vui sướиɠ mà huýt sáo vài tiếng. Niên Phong thật sự không nhìn được nữa, tầm mắt hướng về phía Tiết Tử Ngang liếc một cái, lại quay sang nói với Chu Áo ở bên cạnh: “Hay là đưa cậu ấy vào bệnh viện tâm thần đi?”
Tiết Tử Ngang nghe vậy liền trực tiếp ném túi chườm đá trêи tay về phía Niên Phong: “Mày mới có bệnh.”
Niên Phong chuẩn xác bắt được túi chườm đá, nhưng lại bị cái lạnh làm run tay, hắn ngay lập tức nhanh chóng ném lại vào trong lòng ngực Tiết Tử Ngang: “Tao thấy mày rõ ràng không phải bị người đánh đến choáng váng mà là bị xe đâm đến choáng váng.”
Tiết Tử Ngang đắc ý hừ một tiếng: ”Cảm giác được quan tâm được yêu thương, mày không hiểu được đâu.”
Niên Phong liền lập tức khoa trương làm ra động tác nôn mửa, tiếp tục dùng ánh mắt như thấy kẻ điên để nhìn Tiết Tử Ngang: “Bữa tối của tao cũng phải nôn ra rồi.”
Nhìn Tiết Tử Ngang vẫn bày ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-lai-tro-ve/1807940/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.