Triệu Ngu từ từ tỉnh lại trêи ghế lái.
Cô chỉ ngủ một tiếng đồng hồ, khi chuông báo vang lên thì cô nhất định phải về nhà.
Cô phải về căn hộ của mình trước khi Tiết Tử Ngang tan tầm, hủy diệt tất cả dấu vết, đặc biệt là mùi khói thuốc và hơi thở làʍ ȶìиɦ nồng đậm ở trêи người.
Hứa Thừa Ngôn đến cuối cùng vẫn là Hứa Thừa Ngôn, anh không chăm sóc cô như Tiết Tử Ngang, cũng không dịu dàng hòa nhã như Thương Lục, giống hệt như câu nói “tới thì cởi quần, đi thì mặc quần.”
Thậm chí anh cũng không thỏa mãn cô hoàn toàn.
Với trạng thái đó của Triệu Ngu, làm một lần chắc chắn không đủ. Hứa Thừa Ngôn biết nhưng anh chỉ thong thả giải quyết cho nửa thân dưới của mình rồi rời đi.
Triệu Ngu biết rõ anh là cố ý.
Cũng may tuy rằng thân thể vẫn trống rỗng như cũ, nhưng trận làʍ ȶìиɦ quá mức kịch liệt kia làm cả người cô mệt mỏi, thế cho nên mới miễn cưỡng có thể ngủ.
Cô mơ thấy rất nhiều giấc mộng hỗn loạn, có hồi ức lúc bé, có hồi ức khi lên đại học, còn có một chút hư vô mờ mịt khiến cô không nhìn rõ rốt cuộc là hình ảnh gì.
Thật may mắn cho cô là cảnh tượng khủng bố nhất ấy đã không xuất hiện ở trong giấc mơ, nếu không thì cảm xúc của cô chỉ sợ còn dữ dội hơn so với trước khi làʍ ȶìиɦ với Hứa Thừa Ngôn.
Chờ cô bình tĩnh lại, trêи đường lái xe về nhà, cô mới cảm thấy mình hôm nay vẫn là quá xúc động rồi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-lai-tro-ve/1807933/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.