Đợi đến khi hai người bên ngoài đã rời đi được một lúc lâu, Thương Lục và Phí Hằng mới chui ra từ trong buồng vệ sinh chật hẹp.
May mắn lúc này là thời gian ăn cơm trưa, cũng không có quá nhiều người đi dạo phố ở tầng một. Bằng không, nếu có người nhìn thấy hai người đàn ông trưởng thành rủ nhau trốn vào WC nữ thì không biết sẽ hiểu lầm thành như thế nào.
Thấy sắc mặt Thương Lục không tốt lắm, Phí Hằng thở dài một tiếng: “Nếu cậu luyến tiếc cô ấy thì mau đoạt lại đi, đằng nào cậu cũng đâu có kém cạnh Tiết Tử Ngang.”
Thương Lục không đáp, im lặng mà đi, được một đoạn mới quay đầu nhìn hắn: “Mặc kệ ngày thường cậu lắm miệng đến mức nào, nhưng chuyện giữa tôi với cô ấy, đừng có nói cho ai khác biết.”
“Trong mắt cậu, tôi là loại người miệng rộng như vậy sao?” Phí Hằng bất mãn liếc anh một cái: “Nếu không phải sợ ông cụ non như cậu cô độc sống hết quãng đời còn lại, cậu cho là tôi nguyện ý đi quản chuyện vớ vẩn này của cậu chắc?”
Thương Lục nghe xong ngược lại hơi cười cười: “Tôi đã đính hôn rồi, và sau này sẽ kết hôn.”
“Cùng với vị Trình tiểu thư không biết chừng sẽ đội cho cậu vài cái nón xanh sao?” Phí Hằng cười nhạo một tiếng: “Tôi vẫn cảm thấy Triệu Ngu thuận mắt hơn nhiều.”
Thấy anh vẫn sắc mặt bình tĩnh, không nói một lời, Phí Hằng lại lắc đầu thở dài: “Tôi nhớ rõ có ai đó đã từng nói, trêи đời này chỉ tin tưởng mỗi tôi và Triệu Ngu,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-lai-tro-ve/1807931/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.