Triệu Ngu rất muốn dụ dỗ Hứa Thừa Ngôn vào toilet, hoặc là như lần trước đi ra hành lang không người để làm chút chuyện cũng đủ kϊƈɦ thích.
Nhưng cô không thể mạo hiểm như vậy.
Dù sao thì đây vẫn là địa bàn của Hoa Xán, nơi nơi đều bị theo dõi. Trong bóng tối, không biết có bao nhiêu đôi mắt đang nhìn chằm chằm cô, cô chỉ có thể một vừa hai phải, đem tâm tư quay trở về với công việc.
Chờ khi hội nghị kết thúc thì đã gần đến giờ tan tầm. Hai công ty hợp tác với nhau lâu dài, thế cho nên hai bên đã sớm quen biết lẫn nhau, cùng nhau ăn cơm cũng là chuyện thường tình.
Chỉ là hai bên cũng không thể ngờ được rằng, một người có thân phận ông chủ lớn như Hứa Thừa Ngôn rõ ràng không hợp nhau với mọi người, cư nhiên lại chịu hạ mình dùng cơm với bọn họ.
Hơn nữa bởi vì ông chủ như anh chủ động, vậy cho nên nhà hàng được chọn so với dự tính ban đầu cao cấp hơn rất nhiều, lại vô cùng riêng tư.
【 Bữa cơm này chắc không phải Hứa tổng vì tôi mà đi chứ?】
Cách xa xa vài cái bàn nhìn người đàn ông kia, Triệu Ngu nhắn một tin gửi đi.
Hứa Thừa Ngôn buông di động, tùy ý liếc qua bàn Triệu Ngu bên này, sau đó tiếp tục bình tĩnh nói chuyện với phó tổng giám đốc bộ phận thương hiệu Hoa Xán.
Triệu Ngu ngày thường nếu tham dự mấy buổi liên hoan như thế này thì đều sẽ không chạm vào rượu. Dù là Phó Thao ban đầu hay là Tiết Tử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-lai-tro-ve/1807922/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.