Chuyện xảy ra ở công ty, Triệu Ngu không chủ động nói cho Tiết Tử Ngang biết.
Trong lòng cô rõ ràng, anh thực nhanh sẽ biết được từ nhiều nguồn khác nhau.
Quả nhiên, sau khi cô tan tầm không bao lâu, Tiết Tử Ngang liền tới chung cư cô, vừa vào cửa đã kéo tay cô và nhìn nhìn như cũ rồi hỏi: “Đau không?”
Triệu Ngu lắc đầu: “Kỳ thật là chỉ trầy da một chút.”
“Chỉ trầy da? Tôi đã xem camera theo dõi, cả tay bị mảnh vụn đâm, còn chảy nhiều máu như vậy.” Tiết Tử Ngang nhíu mi lại, sắc mặt không quá tốt: “Có vết khâu nào hay không?”
Triệu Ngu tiếp tục lắc đầu: “Mảnh sứ của tách cà phê không sắc bén như vậy, miệng vết thương cũng không sâu nên không cần khâu, rửa vết thương rồi thoa thuốc là xong.”
“Sao cứ không làm cho tôi bớt lo a? Tôi mới rời đi một buổi chiều liền biến bản thân thành như vậy?”
Nghe là lời trách cứ, nhưng trong giọng nói lại tràn đầy cưng chiều.
Triệu Ngu thuận thế ôm lấy anh, tựa đầu ở trêи vai anh an tĩnh mà dựa vào.
Tiết Tử Ngang duỗi tay ôm lấy cô, sau đó vỗ vỗ ở trêи vai cô: “Ăn cơm chưa? Tôi kêu người ship cơm tới đây.”
Bữa tối anh đặt vô cùng phong phú, nói là muốn bồi bổ thật tốt cho Triệu Ngu, tay phải của cô bị băng bó, không cầm được chiếc đũa, anh liền tự mình đút cho cô từ ngụm này đến ngụm khác.
Triệu Ngu vừa ăn vừa cúi đầu né tránh tầm mắt anh, trộm nhấp miệng cười, anh nhìn thấy, cũng nhịn không được mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-lai-tro-ve/154770/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.