Tô Khiết Tử không chờ đợi ba mẹ mà về nhà trước. Lúc ra khỏi nhà hàng, Đàm Khương đuổi theo cô ở phía sau.
- Chờ đã.
Nghe thấy giọng nói quen thuộc, Tô Khiết Tử rùng mình, tay bất giác chạm vào bụng. Cho dù hiện tại cô là cô gái trẻ tuổi chưa từng mang thai, nhưng cô chính là người đã trải nghiệm cảm giác mang trong mình một sinh linh bé nhỏ.
Chỉ là chưa kịp nhìn mặt con, cô đã phải từ biệt đứa trẻ đáng thương ấy...
- Đứng lại.
Đàm Khương đứng chắn ngang không cho Tô Khiết Tử rời đi. Anh ta mang sắc mặt lạnh lùng nói:
- Không phải ngày thường cô cầu xin bên tai tôi, mong đính hôn với cô sao? Khi nãy cô nói gì với ông nội tôi.
Rõ ràng đã định trước tối nay sẽ công bố việc đính hôn giữa anh và Tô Khiết Tử, chẳng hiểu sao ông nội đi theo cô vào phòng riêng, lúc trở ra lại chỉ nói việc cho anh 5% cổ phần công ty.
Thế rốt cuộc là có đính hôn hay không? Anh là người tự do để yêu đương đúng không??
Mặt Tô Khiết Tử trắng bệt, có lẽ vẫn còn ám ảnh kiếp trước, khoé mắt ửng đỏ liếc Đàm Khương.
- Không phải cậu không muốn kết hôn cùng tôi sao. Tôi đồng ý với cậu, từ nay sẽ không lảng vảng quanh cậu nữa.
- Nói vậy là ý gì chứ?
Đàm Khương cộc cằn gây sự. Tính tình của hắn không tốt, đã thế còn đang ở độ tuổi cứng đầu cứng cổ nhất.
Trong tâm muốn tự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-lai-hon-nhan-tri-mang/3675609/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.