Tuyết phủ một màn trắng xóa trên trấn Hàm Thành. Tuyết gieo vào tâm khảm người ta cái lạnh giá từ thể xác đến tâm hồn, và hơn thế nữa, trong Đào Hoa Trang tuyết điểm tô thêm sự cô quạnh và xơ xác. Đâu có ai ngờ, Đào Hoa Trang vốn trước đây là một trang viện nổi tiếng nhất Hàm Thành, thế mà giờ đây bỗng chốc nó trở nên xơ xác và hiu quạnh đến như vậy.
Nếu trước đây Đào Hoa Trang là chốn dừng chân tìm thi hứng của những thi nhân tìm tứ thơ ca ngợi vẻ mỹ miều, duyên dáng của những cành đào, hoặc ca ngợi tài sắc của vị đại tiểu thư Triều Thi Thi, hay dáng vẻ tha thướt như liễu rủ của nhị tiểu thư Triều Lâm Lâm thì giờ đây nó lại hoang vắng đến độ ngỡ như một chốn đào viên đã bị bỏ hoang lâu ngày chẳng một ai màng đến.
Chiếc áo choàng đượm đầy bông tuyết, Triều Thi Thi từ ngoài cổng trang viên với dáng đi hối hả, nhưng không mất vẻ đài các của một nàng tiểu thư khuê các. Nàng chỉ dừng chân một chút trước gian đại sảnh đóng cửa im ỉm mà lâu ngày chẳng có ai chăm sóc rồi lại thoăn thoắt bước về phía gian thảo xá nằm ở cuối hậu viện.
Thi Thi chưa mở cửa gian thảo xá thì Lâm Lâm đã reo lên:
- Tỷ tỷ về rồi đó à?
- Tỷ tỷ về rồi đây.
Thi Thi mở cửa gian thảo xá, len nhanh vào để rồi nhanh chóng đóng cửa lại để tránh những luồng gió đông giá buốt xô vào gian nhà cỏ đơn xơ.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-kiem-u-linh/1973159/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.