*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Những quyển sách đó, hắn quả thật không dùng được.
Tạ Hoàn Hồi ngây người, rút ra cuốn thứ mười, lật mở bìa sách màu chàm. Trong hộp gỗ vuông vẫn còn đặt ngay ngắn bảy tám cuốn nữa cùng màu, đánh thứ tự rõ ràng. Trần Yên im lặng đứng một bên, muốn nói lại thôi, trong ánh mắt chàng mang theo nét khó xử.
Tất cả đều là binh thư. Lại không phải là loại người bình thường hay đọc.
Tạ Hoàn Hồi ngần ngừ liếc nhìn nam tử phía sau, Trần Yên rủ mắt lặng im, tựa như đang cố gắng giấu đi thứ tình tự nào đó. Lòng hắn hoài nghi, ngón tay tiếp tục lật mở sách, nhìn kỹ, nhưng thấy chữ viết sạch sẽ ngay ngắn, ngòi bút xuất sắc hữu lực, hạ bút vẩy mực lại có phần khí phách, phóng khoáng.
Người ghi chép viết theo lối chữ Khải[1], mỗi nét đều vô cùng nhuần nhuyễn, phóng khoáng mà không mất tinh tế, thoải mái mà không mất hùng hồn, khiến người ta không thể không khen ngợi.
Tạ Hoàn Hồi cư nhiên nhìn đến mất hồn, nhìn đi nhìn lại bao nhiêu trang giấy, mãi mà không rời mắt ra được, hắn khẽ hỏi: “Đây là chữ của ai ?”
Trần Yên hơi há miệng nhưng lời lẽ rốt cuộc vẫn không thoát khỏi đầu môi.
Tạ Hoàn Hồi chẳng qua buột miệng hỏi, cũng không cần đáp ngay, hắn chỉ tán thưởng chữ viết đó, lật từng trang cho đến cuối cùng, trang cuối thì thấy một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-khe-thap-nhi-ly-ngo-nam-kha/2773465/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.