Có người áp trên thân hắn liền tỉnh, Phương Di Sinh hoảng sợ khi bóng người ánh vào mắt là…… lão bản?!
” Ngươi ngươi ngươi…… làm cái gì?” Đầu của hắn hảo mê man, này nhất định chỉ là mộng, làm sao Lôi Chấn Tân có thể áp hắn chứ, lão bản hắn không có khả năng thoát áo hắn, cởi quần hắn……” Biến thái…… tại sao ta lại mơ thấy loại mộng này……”
Phương Di Sinh thì thào tự nói, trong óc đang tua lại đoạn trí nhớ ngắn–‘ Bắt chính ngươi đến thành toàn cho em gái ngươi’.
Những lời này như là nước lạnh đổ xuống đầu, Phương Di Sinh lại ra một thân mồ hôi lạnh. Lập tức thanh tỉnh, cảm nhận được độ ấm cùng sức nặng quả thật đang dán tại trên người, gương mặt người chết của Lôi Chấn Tân đang nhìn trừng trừng vào hắn —
” Ngươi rốt cục hoàn hồn.” Thật lâu a, y đều đã lột hết đồ của hắn rồi.
” A –” Phương Di Sinh kêu lên sợ hãi, cũng không biết động thủ đẩy ra Lôi Chấn Tân như thế nào, mà chính hắn lại ngã xuống giường.
Ông trời ạ!…… Đã xảy ra chuyện gì? Nơi này là chỗ nào?
Phương Di Sinh nhanh chóng nhìn quanh bốn phía một chút, phát hiện hắn ở trong một cái phòng, Lôi Chấn Tân nằm nghiêng ở trên giường, cánh tay phải vươn ra, Phương Di Sinh hoang mang rối loạn lui về phía sau, ” Ngươi ngươi ngươi…… định làm gì……tại sao ta lại ở trong này? Ta……”
” Ta khiêng ngươi lên giường.”
Phương Di Sinh ý thức đến toàn thân chính mình trần trụi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-ke/2532489/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.