_Anh nhìn gì vậy? 
Gặp Dương Thanh trong kính ngẩn người hồi lâu,Đại Quốc đi qua nhìn vào gương lại quay ra sau,chẳng lẽ có gì bất thường sao? 
Dương Thanh lúc này mới hồi thần, trang điểm, thay đồ diễn. 
Y nhìn xung quanh. 
Người nọ, lại không đến a. 
Người thanh niên xinh đẹp kia rốt cuộc không còn xuất hiện trước mặt mình… 
Vị cậu Cả nhà họ Ngụy,hẳn thực thích xem hát,bằng không anh ta sẽ không quấn quýt lấy y như vậy,luôn bất ngờ xuất hiện bên cạnh mình. 
Chính là hai ngày nay, lại không thấy nữa. Dương Thanh chợt nhớ tới lời đồn đãi có liên quan đến Ngụy gia. 
Hồi lâu khẽ lắc đầu,mặc kệ mọi người có bàn tán thế nào cũng không thể tin, nhưng Ngụy gia đã suy tàn, đây là sự thật. 
_”Hôm nay hát cái gì a?” Đại Quốc vò đầu hỏi 
_Ban Công Hội. 
**** 
_Hôm nay có bà mối tìm đến cửa,nói muốn làm mai cho con,dì từ chối rồi. 
Dì Ba vừa về tới nhà,liền nói chuyện này cho Ngụy Hà biết. 
Lật trang sách,Ngụy Hà ngẩng đầu nhìn dì Ba. Dì Ba hết bệnh,khí sắc khá hơn rất nhiều,trên mặt tràn đầy tiếu ý. 
_”Con ăn cơm chưa? Để dì tự mình xuống bếp làm vài món con thích?” Dì quay đầu hỏi 
_Cô gái đó con cái nhà ai? Có thời gian gặp mặt thử xem. 
_”A?” Dì Ba sửng sốt,bất ngờ không kịp phản ứng nhìn Ngụy Hà 
Ngụy Hà khép quyển sách lại “ Dì Ba không vui sao?” 
Dì Ba  vội vàng lắc đầu “Không phải! Không phải! Dì sẽ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-huynh/2213331/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.