Ngụy Hà khi tỉnh lại nhìn thấy bộ dáng chật vật của dì Ba cùng hai mắt Ngụy Viện Viện sưng đỏ,Ngụy Hà còn tưởng rằng mình đã chết.
Chính là thời điểm dì Ba ách giọng gọi một tiếng A Hà, Ngụy Hà mới cảm thấy thân thể khó chịu, thì ra vẫn còn sống.
Người cứu cậu là Ngụy Lập Diễm,lúc trước Ngụy Hà có chết cũng không tin Ngụy Lập Diễm sẽ cứu cậu.
Trong lòng quái dị,không thể nói là cảm kích Ngụy Lập Diễm,cậu không hề nghĩ Ngụy Lập Diễm sẽ cứu mình,nhưng ấn tượng đối với Ngụy Lập Diễm cũng không kém.
Về trận hỏa hoạn, dì Ba và Ngụy Viện Viện cùng Ngụy Lập Diễm đều không đề cập tới. Cũng không ai nhắc đến Ngụy Thư.
Dì Hai chết, chôn thân trong biển lửa, cơ thể cháy đen.
Ngày hôm qua, có người tìm được một thi thể dưới đống tro tàn,tử trạng thảm hại hơn cả dì Hai,không biết như thế nào nhận diện đó là Ngụy Thường Đức,nhưng thật sự chỉ thiếu Ngụy Thường Đức và dì Hai.
Toà nhà của Ngụy gia bị phá hủy hơn phân nửa,đặc biệt khó coi. Dì Ba cũng không nhắc đến chuyện trùng tu.
Dì Ba mua một căn nhà,khá nhỏ nhưng tiêu tán hết toàn bộ tích tụ của bà.
Ngụy Lập Diễm không sống chung với mọi người,mà dắt Ngụy Lượng ra ngoài ở riêng.
Về việc phân chia tài sản,dì Ba không chủ động đưa ra yêu cầu,Ngụy Lập Diễm cũng không nói,chỉ chờ Ngụy Hà tỉnh lại rồi định đoạt.
Thời điểm Ngụy Hà tỉnh, nhắc đến chuyện này,Ngụy Hà tựa như thằng ngốc nhìn chằm chằm cửa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-huynh/2213327/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.