Những người có mặt không ai không bị phản ứng của dì Hai dọa sợ,nhất thời hiện trường trở nên vô cùng hỗn loạn. Ngụy Hà nhìn Ngụy Thường Đức cố gắng túm chặt dì Hai, trong lòng không khỏi bất an. 
Cậu nhìn về hướng có Ngụy Thư,thân ảnh kia đã biến mất. Ngụy Hà giật giật miệng,dường như cậu biết điều gì đó, nhưng nói không rõ. 
”Bà Hai!?” “Làm sao vậy?” “Xảy ra chuyện gì?” Tất cả mọi người đều vây quanh dì Hai,có người bất an, có người hoảng sợ, cũng có kẻ tò mò… 
Dì Hai ra sức giãy dụa, trợn to hai mắt hung ác nhìn chằm chằm sân khấu, điên cuồng gào thét “Cút ngay cho tao! Mày đừng bám riết không tha như vậy!Đừng lại đây!” 
Lời vừa nói ra, tất cả mọi người đều không khỏi phát run,dạo gần đây, bên ngoài thường đồn đãi Ngụy gia bị ma ám, bây giờ dì Hai như vậy, rõ ràng bị trúng tà. 
Vài kép hát trên sân khấu cũng bị bất ngờ, không hiểu ra sao,lăng lăng đứng yên bất động. Dì Hai này lúc đầu còn bình thường,sao đột nhiên lại phát điên chứ? 
_”Tao không trêu chọc mày! Tại sao mày cứ đi tao mãi! Đừng lại đây! Đừng lại đây!” Dì Hai tựa hồ nhìn thấy thứ gì đó rất khủng bố,gắt gao siết chặt quần áo của Ngụy Thường Đức, dùng sức đẩy lão về phía trước, giống như muốn để Ngụy Thường Đức làm bia đỡ đạn. 
Sắc mặt Ngụy Thường Đức trắng bệch, hung hăng hất tung dì Hai ra “Bà nổi điên cái gì!” 
Dì Hai quỳ rạp trên mặt đất, hoảng sợ chôn đầu giữa hai 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-huynh/2213298/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.