Sau khi âm thanh trầm thấp của Quỷ Lam tiêu tán, không khí an tĩnh bao trùm cả đại điện.
Đế Hỏa nhướng mi, nhìn Quỷ Lam rồi lại nhìn Vô Yên, bộ dáng như đang xem kịch vui: “Quỷ Lam, con mắt ngươi thật không tệ, không tệ ha ha ha”.
Vẻ mặt Vô Yên không hề có chút biến hóa, vẫn dùng giọng nói chậm rãi như thể đang kể chuyện: “Ngươi không thắng được ta”. Câu nói rất bình thường, không mang ý tứ khiêu khích, tuy nhiên với giọng nói như vậy lại nói lên một sự thật.
Quỷ Lam không hề có tính toán thu lại nụ cười ranh mãnh trên mặt, gã biết thời gian tồn tại của đối phương lâu hơn gã rất nhiều, bất quá như vậy thì sao, gã chưa hề có ý định dùng vũ lực để tranh đua. Cái gã giỏi nhất chính là đùa bỡn lòng người.
“Cô Vương muốn…”. Giọng nói của gã rất lười biếng, cố ý dừng lại một chút, “Ba giọt máu của ngươi”.
Nguyên lai Quỷ Lam lại có chủ ý này, con mắt của Đế Hỏa phát sáng, hắn nói trong lòng, gần đây số đào hoa của Vô Yên quá mức thịnh vượng, quả thật làm cho lão nhân gia đây giật mình. Nghìn năm quỷ thể mới có thể ngưng tụ ra một giọt máu, đây chính là bổn mạng sinh tồn của bọn họ, ba nghìn năm tu vi đổi lấy một tên tiểu quỷ, tên Quỷ Vương nào có não nhỏ như quả nho mới có thể đồng ý cái chuyện này.
Hắn đưa bàn tay vỗ vỗ vào vai Vô Yên: “Chẳng qua chỉ là một tên tiểu quỷ thôi mà, ngươi không cần phải…”.
Vô Yên không hề để ý đến động tác của Đế Hỏa, y suy ngẫm một lát rồi lên tiếng: “Được”.
Nhất thời yên lặng.
Trong đại điện chỉ còn âm thanh “tách, tách” của hỏa diễm.
“Ha ha ha, thẳng thắn lắm, Cô Vương thích”. Quỷ Lam là người đầu tiên phá vỡ sự yên tĩnh, chính gã cũng không ngờ đối phương lại có thể dứt khoát đồng ý điều kiện trao đổi.
“Vô Yên, ngươi điên rồi sao?”. Vẻ mặt hiền hòa của Đế Hỏa lập tức xuất hiện hàn ý, tới bây giờ hắn vẫn xem việc Vô Yên đạm bạc nay lại nóng ruột nóng gan là một thú vui, nhưng mất nửa tu vi cho một tên gia khỏa không rõ lai lịch như vậy, hắn không khỏi lo lắng cho hảo hữu.
“Ta có điều kiện đi kèm”. Giọng nói lạnh lùng lại lần nữa vang lên, thần sắc trên mặt Vô Yên mang theo sự quyết đoán, lần này xem ra sự mệt mỏi trên gương mặt y cứ ngỡ cho dù có ngàn năm trôi qua vẫn không thể thay đổi nay đã biến mất, con ngươi màu đen lấp lánh ánh sáng.
“Ta muốn ngươi giúp ta trợ cậu ấy hồi hồn”.
Trong chốc lát thần tình Vô Yên biến hóa cũng làm cho Đế Hỏa ngây người, đây là lần đầu tiên hắn nhìn thấy dáng vẻ này của Vô Yên, nếu nói bình thường Vô Yên như một ngọn nến cháy lười biếng, ngọn nến yếu ớt và uể oải, lúc này lại đột nhiên bùng cháy, ánh lửa kia có một loại quyết tuyệt đốt cháy bản thân.
“Không có khả năng”. Quỷ Lam không hề nghĩ ngợi lập tức cự tuyệt điều kiện này, gã có thể cảm nhận rõ rệt linh hồn trong tay đã thoát khỏi phạm vi sinh hồn, hiện tại đã là trạng thái bán quỷ. Cho dù thân thể của đối phương vẫn còn, nhưng dưới tình huống này muốn hồi hồn thì căn bản là chuyện không thể.
“Ta sẽ biến linh thể cậu ta trở lại trạng thái ban đầu”. Lời này vừa nói ra, trong nháy mắt, ánh mắt của Quỷ Lam và Đế Hỏa liền nhìn chòng chọc vào y không hề di chuyển.
“Lão hữu, nghìn vạn lần không nên kích động…”. Biểu tình trên mặt Đế Hỏa vô cùng khó coi, “Dù sao ngươi cũng đừng tin lời ta đã nói, lúc chúng ta trở thành quỷ, tên tiểu tử này còn không biết đang chơi đùa ở chỗ nào nữa là”.
Ánh mắt Quỷ Lam trong nháy mắt sáng quắc, đây là lần đầu tiên gã biết hóa ra ở Quỷ Vực còn có một gia khỏa thú vị thế này.
“Nếu ngươi nói vậy thì Cô Vương có thể giúp một tay”.
“Quỷ Lam, ngươi đừng gây thêm rắc rối”. Hắn trừng Quỷ Lam một cái, sau đó quay qua nói với Vô Yên: “Ta sẽ không giúp ngươi, ngươi dẹp cái suy nghĩ này đi”.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]