CHƯƠNG VIII
Nhưng chỉ nhiêu đây là chưa đủ, hoàn toàn không đủ.
Y muốn thêm nữa!
Trong đầu luôn vang vọng một giọng nói "không đủ, không đủ..." khiến Thiên Ân dần mất đi lí trí.
Đột nhiên Thiên Ân dùng sức một chút, dây trói bị đứt thành từng mảnh tơi tả rơi xuống đất. Đôi mắt y đỏ sọc nhìn về phía Nguyên Khôi, nơi đó như có thứ y đang rất thèm khát.
Thiên Ân đứng lên, đôi mắt chăm chăm nhìn Nguyên Khôi không rời. Bỗng y biến mất trước tầm mắt của tất cả mọi người có mặt tại đó, một giây sau lại cứ thế xuất hiện ngay trước mặt của Nguyên Khôi, như thế ngay từ đầu Thiên Ân vốn đã ở đó vậy. ????a chươ????g ????ha????h ????hất tại -- Т ????????MТ????????????Ệ????.V???? --
Đột nhiên từ phía sau phát ra một giọng nói êm tai vô cùng: "Dừng lại!"
Thiên Ân chỉ còn cách vài cen-ti-met nữa thôi là đã vồ được con mồi ngay trước mắt này, nhưng bỗng cả người y như bị một dòng điện cực mạnh đánh đến tê cả người làm sao cũng không thể cử động được. Âm thanh kia dường như có một ma lực nào đó đang mạnh mẽ áp chế Thiên Ân, không cho phép y cử động, không chấp nhận bất cứ một sự phản kháng nào.
Thấy Thiên Ân không thể cử động được nữa mọi người cũng thở ra một hơi nhẹ nhỏm, Nguyên Khôi điềm nhiên hướng đến người phát ra âm thanh nói: "Làm tốt lắm Ho, cảm ơn cậu."
Ho Saitou nghe được Nguyên Khôi khen ngợi thì cười khì khì tít cả mắt, có vẻ rất tự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-hut-mau-sieu-cap-luoi-bieng/2572430/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.