CHƯƠNG XIII
Chưa được bao lâu thì nhóm năm người của Nguyên Khôi từ trong lều trại đi ra thì thấy một đám người vây xung quanh Thiên Ân cười nói vui vẻ.
Viviana chạy nhanh tới choàng tay lên vai Lee Seo Jun, cả người thì đều đổ hết lên lưng Song Ara, cô cười nói: "Mọi người đang nói chuyện gì mà vui vẻ vậy?"
Song Ara kháng cự trong vô vọng: "Chị ơi nặng quá đi!" Viviana ký đầu Ara một cái, mắng: "Cái con bé này! Chị đây rất nhẹ, biết chưa!"
Ara ôm đầu bực dọc nhưng không nói được gì, phụng phịu quay mặt đi chỗ khác, mọi người cùng nhau òa cười hết cả lên.
Cùng lúc này bốn người còn lại cũng tới đây ngồi xuống, Đăng Khoa ôn hòa hỏi: "Chuyện gì mà vui vẻ như vậy?"
Volkov Calin cười: "Tụi em đang tự giới thiệu bản thân. Trước đó bận quá nên chưa kịp nói gì cả."
Ho gật đầu tán thành. Đăng Khoa nói: "Cũng phải."
"Chào cậu - Thiên Ân, tôi tên là Nguyễn Đăng Khoa, ba lăm tuổi. Đã từng là sĩ quan quân đội, hiện tại là đội phó đội lính đánh thuê số một Liên Bang Thiên Hà – Hùng Sư. Thế nào, rất oách có phải không cậu nhóc?" Đăng Khoa tự hào hướng mặt lên trời cười dài.
Mọi người đồng thời nghĩ: "..." chúng tôi không biết người này, không quen, không quen.
Thiên Ân hùa theo Đăng Khoa vỗ tay không ngừng.
...
Một lúc sau, Ho vui vẻ nói: "Tên tôi là Ho Saitou, ba mươi tuổi, gọi Ho* là được rồi." Thiên Ân cùng Ho bắt tay,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-hut-mau-sieu-cap-luoi-bieng/2572420/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.