“Ngươi vừa nói cái gì?” Mặc Thanh thoáng chốc không thể tin nổi, một lúc sau mới kinh ngạc hỏi lại.
“Sư phụ của ta tên Thẩm Nguyên, ngươi ở Sương Phong lâu chắc hẳn cũng biết, ông ta chính là sư huynh của sư phụ ngươi cũng là sư bá của ngươi, ta chính là đệ tử duy nhất của ông ta.” Lâm Du Nhiên nhìn lướt qua Dư Phong đang nằm trên đất lại nhìn Mặc Thanh, khóe môi hơi nhếch lên thản nhiên nói:
“Ngươi không biết ta, nhưng ta thì biết ngươi từ rất lâu rồi. Không chỉ ngươi, ta còn biết cả Dư Phong, thấy ngươi và hắn bên nhau... sư huynh này thật sự rất vui mừng.”
Mặc Thanh không hiểu rõ ý tứ trong câu nói của Lâm Du Nhiên, y thử lục lọi kí ức về sư bá Thẩm Nguyên này. Trước kia khi còn ở môn phái quả thật từng nghe đệ tử khác nhắc đến, hơn nữa nghe kể rằng, quan hệ giữa sư phụ và sư bá này rất thân thiết. Nhưng không biết vì sao đột nhiên Thẩm Nguyên đọa ma trở nên điên dại bị trục xuất khỏi sư môn, từ đó không còn rõ tung tích.
Mặc Thanh nghi hoặc nhìn Lâm Du Nhiên hỏi: “Cho dù ta với ngươi cùng xuất thân từ Sương Phong thì liên quan gì đến việc ngươi muốn hại ta?”
“Không liên quan?” Lâm Du Nhiên đột nhiên bật cười tiến lại gần Mặc Thanh, đáy mắt ngập tràn oán hận quát lên:
“Nếu không phải năm xưa Tống Minh mang ngươi về, có lẽ ta cũng không rơi vào bước đường ngày hôm nay! Mặc Thanh, thật ra ta rất hận ngươi, thay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-hon-xin-hay-buong-tha/2468691/chuong-97.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.