“Không!!!”
Tiếng gào thất thanh vang lên, nhưng âm thanh này lại không thuộc về Mặc Thanh. Giờ khắc này Mặc Thanh nào còn tâm trạng để ý để đến kẻ tới là ai, bàn tay y run run ôm lấy Doãn Tình, nghẹn ngào gọi trong tiếng khóc: “Sư huynh… Sư huynh…”
Lâm Du Nhiên thất thiểu chạy lại, không ngờ đập vào mắt là cảnh Doãn Tình nằm trên đất, một thân bạch y đã nhuốm màu máu, hắn ngơ ngác một lúc lâu rồi điên cuồng gào lên.
“Không thể nào… không thể nào… Ai cho phép các người giết huynh ấy? Ai cho phép các ngươi đụng vào huynh ấy?!”
Hắn lao lên túm lấy hắc y nhân bên cạnh, đôi mắt đỏ rực tràn đầy hận ý siết chặt cổ gã lại, hắc y nhân liền biến thành một làn khói đen tan biến vào không trung.
Hắn muốn lao đến cướp lấy Doãn Tình, mong Doãn Tình chỉ bị thương một chút thôi, người như Doãn Tình sao có thể nói chết là chết chứ. Nhưng Doãn Tình nằm đó, ngay cả bạch y cũng đã đổi màu, hoàn toàn nhuốm thành màu đỏ chói mắt. Cảnh tượng này khiến lồng ngực như có thứ gì đó nặng nề đè chặt lại, khó chịu không thể thở nổi, hắn muốn chạy đến ôm Doãn Tình vào lòng, thế nhưng thân thể lại chậm chạp không còn một chút sức lực, chỉ có thể khó khăn lê từng bước nặng trĩu.
Bỗng nhiên có một thanh kiếm lạnh lẽo kề trên cổ, Lâm Du Nhiên gục hẳn xuống dưới đất, một chút phản kháng cũng không có. Dư Phong nhìn Lâm Du Nhiên lại nhìn sang Mặc Thanh, hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-hon-xin-hay-buong-tha/2468675/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.