Mặc Thanh há hốc miệng như muốn nói gì đó, nhưng cuối cùng lại im lặng ngoảnh mặt đi chỗ khác. 
Nếu như là trước kia, y sẽ không do dự lập tức trả lời rằng y tin sư huynh, nhưng hiện tại y lại cảm thấy rất sợ hãi. Nếu Doãn Tình nói với y chuyện này trước khi hắn bước vào phòng y tìm đồ, có lẽ y vẫn còn ngây thơ tin hắn thực sự lo cho mình. 
Nếu là muốn tốt cho y tại sao phải lén lút? Chỉ đơn giản như vậy sao lại hết lần này đến lần khác cố ý thăm dò? Với quan hệ giữa họ, nếu nói thẳng ngay từ đầu, chẳng lẽ y lại không nghe hắn. 
Có phải làm kiểu gì cũng không ra manh mối nên mới chọn phương pháp hỏi thẳng y không? 
Tuy trong lòng đã rối thành một cục nhưng ngoài mặt Mặc Thanh vẫn bình tĩnh nói: “Sao ta lại không tin sư huynh chứ, nhưng mà sư huynh, ta thực sự không cầm thứ đó, ta còn không biết Thiên Ma Nhãn trông như thế nào nữa mà.” 
“Thật sao?” 
“Thật.” Mặc Thanh gật gật đầu. “Ta thực sự không cầm.” 
Doãn Tình nhìn thẳng vào mắt Mặc Thanh, qua một hồi lâu thấy y không có khả năng nói dối mới thất vọng thở ra một hơi đứng dậy nói: “Sư đệ đừng nghĩ nhiều, ta chỉ là lo lắng cho đệ thôi, nghỉ ngơi sớm đi.” 
Đến khi Doãn Tình đi khỏi, cửa phòng lần nữa đóng chặt lại Mặc Thanh mới như từ trong vũng lầy bò ra nằm gục xuống giường. Dư Phong trở lại vừa vặn nhìn thấy chính là 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-hon-xin-hay-buong-tha/2468663/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.