Vừa bước vào đã gặp phải chuyện như vậy không ai dám buông lỏng nữa. Trời càng ngày càng tối, Dư Phong nhặt một khúc gỗ khô đốt lên làm đuốc, ánh lửa thắp sáng miễn cưỡng nhìn rõ căn phòng.
Lâm Du Nhiên đứng phía sau cầm chặt lấy vạt áo của Doãn Tình, bạch y vốn đẹp đẽ bị hắn vò đến nhăn nhúm, Doãn Tình nhìn thấy không đành lòng vỗ nhẹ lên cánh tay hắn an ủi.
“Đừng sợ.”
Bỗng cơ mặt Lâm Du Nhiên cứng ngắc, cả người run lên, tay nắm lấy y phục chặt đến mức nổi cả gân xanh. Doãn Tình thấy phản ứng kì lạ của Lâm Du Nhiên gấp gáp hỏi:
“Du Nhiên, xảy ra chuyện gì?”
Dư Phong và Mặc Thanh cũng lo lắng hỏi han nhưng sắc mặt Lâm Du Nhiên trắng bệch, cổ họng như bị thứ gì đó chặn lại, ánh mắt liên tục nhìn về phía đằng sau. Dư Phong cẩn thận quan sát nhưng bốn phía đều yên ắng không mảy may phát hiện thứ gì, Lâm Du Nhiên lắp bắp, khó khăn lắm mới thốt thành lời:
“Ba người không nhìn thấy gì sao?”
“Ngươi nhìn thấy gì?”
Doãn Tình lo lắng kéo người lại gần, dường như Lâm Du Nhiên nhìn thấy chuyện gì rất đáng sợ mặt cắt không còn giọt máu, đôi mắt trong sáng có thể soi rõ cả bóng người. Doãn Tình nhíu mày nhìn sâu vào trong đó quan sát, con ngươi đen láy từ bao giờ đã xuất hiện thêm “người” thứ tư. Doãn Tình hốt hoảng vội vàng quát lên:
“Mặc Thanh cẩn thận!”
Tiếng của Doãn Tình vừa dứt đột nhiên xung quanh chìm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-hon-xin-hay-buong-tha/2468643/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.