Cái lý do vớ vẩn này có quỷ mới tin. Mặc Thanh bĩu môi, Dư Phong đã không muốn thừa nhận y cũng chẳng gặng hỏi thêm.
Nhân lúc không ai để ý, Doãn Tình ra hiệu cho Mặc Thanh đi ra ngoài nói chuyện. Mặc Thanh nghe hắn nói xong, không khỏi sửng sốt lớn tiếng. “Huynh không muốn ta đi cùng Dư Phong nữa?”
Doãn Tình đẩy nhẹ y một cái, Mặc Thanh mới hạ giọng xuống nhíu mày thắc mắc. “Nhưng mà tại sao?”
“Nếu Dư Phong là người của Dương gia thật đệ sẽ gặp nguy hiểm.” Doãn Tình thở một hơi dài, không khỏi lo lắng.
“Năm xưa người ta tranh đoạt Thiên Ma Nhãn tàn khốc thế nào đệ không tưởng tượng được đâu, nếu tin tức này lộ ra chắc chắn Dư Phong sẽ bị đuổi cùng giết tận. Ta thấy đệ vẫn là nên tránh xa hắn thì hơn.”
Mặc Thanh nhíu mày không vui, lập tức lắc đầu. “Ta không thể làm như vậy được. Như huynh nói Dương gia rõ ràng bị người ta hãm hại, chúng ta không biết thì thôi, giờ đã biết chẳng lẽ lại sợ chết mà bỏ mặc không giúp?”
“Kẻ muốn đoạt lấy Thiên Ma Nhãn không phải chỉ có một hai người. Mặc Thanh, chuyện này rất nguy hiểm, không thể tùy tiện quyết định.”
“Sư huynh, ta không tùy tiện.” Mặc Thanh phủ nhận, ánh mắt miên cường chắc nịch nói: “Ta ở cạnh Dư Phong không đi đâu hết, huynh đừng hòng lôi ta đi.”
“Đệ ấy… Biết ngay sẽ nói vậy mà.” Doãn Tình vỗ nhẹ lên đầu y trách mắng. Đứa trẻ này chưa từng nghe lời, đã quyết thì nhất định sẽ làm theo ý mình, sư huynh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-hon-xin-hay-buong-tha/1723323/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.