Trong lúc nguy cấp, Dư Phong vội nhào đến ôm chặt lấy Mặc Thanh, nhưng vẫn không tránh khỏi cả hai đều bị kiếm chém một đường. Mặc Thanh không để ý đau đớn, vội đỡ Dư Phong dậy lo lắng hỏi: 
“Dư Phong ngươi... ngươi không sao chứ?” 
Vì bị Mặc Thanh đè lên nên Dư Phong có chút khổ sở ngồi dậy, lúc này khói cũng đã bay đi gần hết, mọi thứ lại nhìn thấy rõ ràng như xưa. Doãn Tình và Lâm Du Nhiên chạy đến, nhìn thấy cả hai đều bị thương thì đều khẩn trương hẳn lên. 
“Sao lại bị thương thành thế này rồi?” 
Nhắc mới nhớ đến thủ phạm vẫn còn đang yên bình chưa bị tiêu diệt, Mặc Thanh hằn học nhìn về phía sau. Lúc này không biết Vô Ưu bị gì mà điên cuồng ngửi lấy mùi máu trên kiếm, hai mắt sáng lên nhìn nó như vật trân quý, miệng liên tục rên rỉ. 
“Máu thơm... thơm quá... Sao trên đời này lại có mùi máu thơm thế này...” 
Bệnh hoạn, ghê tởm. Nhìn một bộ mặt thèm khát này của gã, Mặc Thanh không biết nên lấy từ nào để hình dung. 
Dư Phong vội kéo Mặc Thanh ra đằng sau, cảm thấy Vô Ưu có gì đó không đúng, hai mày nhíu chặt lại cẩn thận đề phòng. 
Quả nhiên như hắn nghĩ, Vô Ưu thật sự có chút bất thường. Gã hết cười rồi lắc đầu hít lấy hít để máu đọng lại trên kiếm, đột nhiên hốt hoảng hai mắt trợn trừng lên. 
“Không đúng! Máu thanh khiết thế này ta đã từng nếm qua một lần rồi... Đã từng thấy ở đâu... đã từng gặp qua ở đâu?!” 
Bốn người quay qua nhìn 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-hon-xin-hay-buong-tha/1723321/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.