Mặc Thanh thầm tính toán. Người nọ vừa đến gần y cũng nhanh chóng rút chủy thủ từ trong người ra đâm mạnh về sau, sức nặng đè trên vai cũng vì vậy mà tan biến. Một tay y cầm hỏa chiết, một tay giơ chủy thủ lên cao nhìn xung quanh đề phòng.
‘Người’ lúc nãy đã hoàn toàn biến mất, hắn đến rồi đi một dấu vết cũng không chừa lại. Xung quanh lại rơi vào im lặng đến đáng sợ. Bàn tay Mặc Thanh run cầm cập, đứng loạng choạng không vững, một nhát dao đó như là dùng hết chín phần sức lực của y. Dù hiện tại trong lòng rất hoảng sợ, nhưng Mặc Thanh không cho phép mình dễ dàng gục ngã như vậy. Ở đây chỉ có một mình y, nếu bản thân không cố gắng chỉ còn một con đường chết.
Tại vì lúc nãy rời đi quá gấp gáp nên không kịp mang theo kiếm. Thứ quan trọng như vậy mà cũng bỏ lại, đến ông trời cũng muốn tuyệt đường sống của y mà.
Một thanh chủy thủ không làm nên được nên trò trống gì, nhưng có vũ khí trong tay ít ra y cũng phần nào cảm thấy an tâm hơn. Căn phòng vốn rất kín, không biết từ đâu có cơn gió thổi qua làm hỏa chiết trong tay y đột nhiên vụt tắt. Mặc Thanh giật mình, chưa kịp thích ứng với bóng đêm thì đã bị một sức mạnh vô hình từ đằng sau ập đến, hất cả người y đập mạnh lên tường.
Ầm. Tiếng gỗ gãy vụn vang lên.
Mặc Thanh bị ném văng ra một đoạn xa, sau lưng lập tức truyền đến cơn đau nhức. Y ngã mạnh xuống rồi lăn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-hon-xin-hay-buong-tha/1723307/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.