Ở một góc nhỏ trong Thiên Châu có một nơi gọi là Phù Linh trấn. Nơi này không có môn phái trừ ma, cũng rất ít người đặt chân đến nhưng lại có một cấm thuật đáng sợ. Tương truyền rằng, họ lấy thi thể người chết để trong nhà, hàng ngày cho nó uống máu để cầu may.
Thi thể càng tươi tốt thì nhà đó càng may mắn.
Thứ này đã bị cấm tiệt từ hơn ngàn năm trước, nhưng vẫn không có ít kẻ tham lam bí mật thực hiện. Tiền bạc châu báu, giàu sang phú quý, ai mà chẳng muốn. Nhưng trên đời này có thứ tốt đẹp, đạt được dễ dàng như vậy thì sao người ta phải cấm?
Đơn giản vì thứ này hàng ngày được nuôi bằng máu, nếu không cẩn thận sẽ khiến nó trở thành ác quỷ sống dậy giết chết người thường. Không những thế, còn có thể gây nên đại họa diệt vong.
***
Mặc Thanh và Dư Phong đứng trước khi đến một ngã rẽ, bên trái hướng đến rừng núi bạt ngàn, bên phải là một đường thẳng tắp, bằng phẳng dễ đi.
Mặc Thanh không thích leo núi, y cố chấp chỉ về hướng bên phải, hơi phồng má lên nói:
“Ta muốn đi hướng bên này!”
Dư Phong thì ngược lại không ngừng nhíu chặt mày. Hắn biết Mặc Thanh không muốn xuất hiện ở những nơi phố xá sầm uất, dễ chạm mặt với những đệ tử tông môn, với danh tiếng của họ chắc chắn sẽ không đoạt được mối nào. Lựa chọn đến nơi hẻo lánh cũng không phải là ý kiến tồi, không có nhiều đạo sĩ lại lắm yêu ma, tuy được tiền ít nhưng lại chắc chắn.
Nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-hon-xin-hay-buong-tha/1723285/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.