Theo lý thuyết, nhiều người sống tập trung ở chỗ này như vậy, dương khí và mùi vị của huyết nhục cũng đủ cho đám cương thi bật dậy nhào lại đây, nhưng giờ phút này bọn cương thi lông đen giống như không hề cảm nhận được một chút nào hết. 
Đông Lai tiên sinh không biết tại sao đám cương thi lại không phát động tấn công, nàng không dám tùy tiện ra tay, chỉ ra dấu bằng thủ ngữ, nói: "Đừng để lộ ra!" Nàng chỉ lên hố giấu thi ở phía trên và phía dưới, khoa tay múa chân nói: "Có cương thi!" Nhắc nhở Cẩm Trần đạo trưởng, Dực Di đại sư, A Hôi và Nhị Cẩu cẩn thận cảnh giác. 
Phát hiện có dị không chỉ có một mình Đông Lai tiên sinh. 
Long sư thúc bọn họ hằng năm đi Âm, gặp qua cương thi cũng không phải là ít, nơi này có cương thi hay không bọn họ chỉ cần liếc mắt một cái là biết ngay. 
Càng gần bờ sông Âm nơi âm dương nhị khí giao hội thì sẽ càng có nhiều âm thạch do âm khí ngưng tụ mà thành, những âm thạch này bị dương khí ăn mòn sẽ hình thành những cái động như tổ ong lớn nhỏ không đồng đều, một ít cương thi lang thang sẽ chọn nơi này làm ổ, lâu ngày dài tháng sẽ hình thành một cái ổ dưỡng thi. 
Lần hung hiểm nhất mà bọn họ gặp phải chính là lần đi tìm Du Kính Diệu bị nguyên một ổ thây máu đuổi theo, sau đó những con thây máu bị rớt xuống sông Âm trôi đi, không biết lưu lạc về phương nào! 
Hiện 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-hon-tuc/2637550/chuong-130.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.