Tất cả mọi người vội vàng cứu người, Hạ Nhan Hi còn đang ở trong lều thi pháp để rút âm độc và thi khí, Du Thanh Vi mang theo cái ghế nhỏ ngồi chờ ở trong sân. Nàng ngồi một lúc mới phát hiện, không thấy Lộ Vô Quy đâu.
Nhưng mà, Lộ Vô Quy đi đâu đều sẽ nói cho nàng biết, chắc là em ấy không đi xa, nàng liền đứng dậy đi tìm.
Đạo quan của Vô Tâm đạo trưởng gọi là Trấn Tỉnh Quan, thuộc về sơn dã đạo quán nhỏ, diện tích cũng không lớn lắm, có sân trước và sân sau, một mình Vô Tâm đạo trưởng sống ở nơi này.
Du Thanh Vi tìm ở sân trước không thấy, bèn tìm tới sân sau, vừa tới sân sau thì nghe thấy âm thanh đang chặt đồ ăn gì đó trong bếp vang lên, nàng theo âm thanh đi vòng tới nhà bếp, liếc thấy Lộ Vô Quy đang cầm dao xắt rau đi chặt gà. Trong bếp có mấy chục con gà trống bị giết quăng ở đây không ai quản. Nàng nhìn Lộ Vô Quy hơn nửa đêm chạy ra đây chặt gà, tâm nói: "Này mà gặp phải người nhát gan thể nào cũng bị em dọa cho sợ nứt mật." Dư quang khóe mắt của nàng thoáng thấy có ánh lửa ở bếp lò, nàng đi tới nhìn nhìn, phát hiện trên bếp đang luộc thức ăn, nàng còn ngửi được mùi thơm của cơm tẻ. Uống nước bùa hai ngày, ăn thịt khô hai ngày, ngửi được mùi cơm tẻ làm nàng phá lệ cảm thấy thơm vô cùng.
Nàng kinh ngạc nhìn Lộ Vô Quy, hỏi: "Em học nấu cơm lúc nào vậy?"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-hon-tuc/2637338/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.