Mấy người bên chỗ Triệu Tường ngồi tản nhau ra, Triệu Tường thì dựa vào vách tường như đang chờ gì đó, có vẻ không yên lòng. Khâu Hào, Lý Quân thì tụ vào một chỗ châu đầu vào nhau không biết đang nói cái gì, thỉnh thoảng sẽ nâng mắt liếc sang Triệu Tường một cái với dáng vẻ đề phòng, cũng không biết họ đang lên kế hoạch làm gì. Chỉ có Trình Duệ hơi tí nhìn chỗ này, hở ra là nhìn chỗ kia, cuối cùng còn nhìn sang nơi xảy ra chuyện ban đầu, cũng không biết đang nghĩ cái gì nữa.
Triệu Tường đặc biệt chú ý đến hai người Lý Quân, nhưng giờ cũng không nghĩ ra cái gì, cũng không có kế hoạch nào để hành động tiếp, trái lại ba người kia lại có dáng vẻ khá chắc chắn rồi.
Thực tế, Triệu Tường cảm thấy rất bất đắc dĩ, ở đây không ai chịu phối hợp, bên Yến Giang cũng không biết đã xảy ra chuyện gì, mới nãy còn nói chuyện êm đẹp, không biết Dư Băng nói gì mà bầu không khí nặng nề lên hẳn. Chẳng lẽ cô tự thú thân phận mình rồi?
Cũng không phải là không thể, nhưng nếu tự để lộ thân phận rồi thì sao hai người họ có thể bình tĩnh ngồi cạnh nhau như vậy được? Phải có một người chạy trối chết còn một người thì hiện nguyên hình rồi chứ.
Nhưng khó đối phó thật. Một con này, Triệu Tường cảm thấy cách gọi "một con" này rất tiện, dùng cho quỷ hay người gì cũng được. Một con quỷ sẽ không tự nguyện trở thành con rối cho ngôi trường này thao túng một cách đơn thuần được,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-hon-truong-hoc/456573/quyen-5-chuong-10.html