Ngay giây phút bị đẩy ngã cảm giác rét lạnh liền biến mất, cơ thể dần có lực trở lại, Triệu Tường giật giật cánh tay, kinh hỉ phát hiện ra bản thân lại có quyền điều khiển tứ chi.
Trước tiên cậu sờ phía sau lưng, dĩ nhiên không chạm phải cái gì, vật kia cũng biến mất.
Trong bóng đêm, tiếng bước chân vang lên hướng cậu đi tới, cậu không thấy sợ vì cảm giác nguy hiểm vốn vây xung quanh giờ đã biến mất không còn tung tích. Trước mắt không phải là thứ kia, là người!
Người nọ đi đến trước mặt cậu, ngồi chồm hổm xuống. Triệu Tường kinh ngạc phát hiện đây là chủ nhiệm lớp Ninh Xuyên, Yến Giang.
Yến Giang lúc này không có cảm giác ôn hòa như trước, lạnh nhạt nói, "Chu Hân Vũ đâu?"
Triệu Tường sửng sốt, đầu óc chuyển động nhanh chóng đứng lên, cậu cau mày, "Trong nháy mắt cúp điện đó cô ấy đã biến mất."
Nghe xong, Yến Giang lập tức đứng lên, hướng đến phòng vẽ tranh mà đi.
Triệu Tường theo sau, cậu phỏng đoán không chừng Yến Giang có liên quan.
Hai người tìm kiếm trong phòng vẽ một lát, đúng như lời Triệu Tường nói, Chu Hân Vũ đột nhiên biến mất, bút vẽ và bảng màu rơi trên đất có thể làm bằng chứng.
Lần nữa đi vào phòng vẽ, dù là trong khung cảnh không có ánh sáng, Triệu Tường phát hiện cậu cư nhiên không sợ, chẳng lẽ là do có người cứu mình đi theo?
Nghĩ vậy Triệu Tường hướng về người không biết từ khi nào mò ra đèn pin, đang tìm mò thu gom gì đó hỏi, "Thầy cứu em phải không?"
Yến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-hon-truong-hoc/271274/quyen-2-chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.