Quân Thương không biết tại sao sắc mặt của tiểu thê tử nhà mình lại khó coinhư vậy, nhưng giờ phút này trong lòng hắn đang có một ngọn lửa nóng rực thiêu đốt... Muốn tới hôn một cái, rồi lại sợ không kìm lại được, liêntục do dự, còn thầm niệm chú trấn an mình lại, ổn định tâm trạng, sau đó mới nhẹ nhàng dỗ dành Lâm Lang: "Muốn ăn là tốt, nàng muốn ăn gì? Nàngchỉ cần nói tên món ăn cho ta, ta sẽ sai người đưa tới!"
"Chỉ cần thiếp nói tên, chàng có thể đem đến sao?" Lâm Lang lôi kéo ống tayáo của hắn hỏi lại cẩn thận, ánh mắt trong suốt, trong đầu chỉ hiện lênkhuôn mặt trắng mềm của Sùng Lăng!
"Sao vậy? Nàng còn khôngtin vi phu sao? Thời gian này có thứ gì nàng muốn ăn mà ta chưa đem đếncho nàng đâu?" Quân Thương cười véo mũi nhỏ của nàng, có chút cảm giácbất đắc dĩ.
"Thiếp... muốn ăn khuôn mặt của thiên đế!"
Lâm Lang vừa nói xong, liền nhắm hai mắt lại thật chặt, không dám nhìn bộ dạng tức giận đáng sợ của Quân Thương, nhưng mà...
"Rầm rầm" Không có âm thanh nổi giận của Quân Thương truyền đến, mà lại có hai tiếng vật nặng rơi xuống đất.
Quân Thương đứng im ôm tay nàng. Chẳng qua, theo hai tiếng vang kia, nàngcảm thấy không khí xung quanh đông lạnh trong nháy mắt!
Nàngtừ từ hé mắt, nghiêng đầu nhìn về thứ bên cạnh cửa, trong mắt hiện lênvẻ lạnh lùng, dáng vẻ không vui. Lâm Lang bám vào tay Quân Thương nhìn,chỉ thấy hai lão già bò dậy từ mặt đất, nhìn thoáng qua thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-hoang-phi/2363629/chuong-105-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.