Thanh Y Tử Y không biết tâm tư của Lâm Lang, nhưng thấy Lâm Lang không nói một lời, chỉ có thể để mặc Diệp Cẩn Huyên phát tác!
Sau khi Diệp Cẩn Huyên đuổi được Thanh Y Tử Y ra khỏi việc vận chuyểnhàng hóa, liền tiếp đón Lâm Lang nhiệt tình, đồng ý làm ăn với Lâm Lang. Trước khi đi, Lâm Lang nói nàng đợi vài hôm nữa, khi đã sắp xếp tốt mọi việc Lâm Lang sẽ phái người đến liên lạc với nàng, hai người giao ướcđặt cọc năm vạn lượng bạc, chờ sau khi chuyện thành công, sẽ trả tiếpmười vạn lượng!
Tuy rằng Diệp Cẩn Huyên cũng xuất thân từ thế gia vọng tộc, nhưng nhiều năm chịu ảnh hưởng của Tô phu nhân, mưa dầmthấm đất nên tự nhiên cũng tham tiền, trước kia vì thân phận nàng caoquý, chưa bao giờ thiếu thứ gì, cho nên cũng không biểu hiện ra, nhưngbây giờ sau khi trải qua chuyện của Tô phu nhân và Triệu Tễ, tư tưởng đã khác, nàng lại muốn nhanh chóng rời khỏi kinh đô, mọi thứ đều cần tiền, cho nên vừa nghe có số tiền mười lăm vạn lượng bạc vào túi, liền khôngngừng đồng ý!
Thỏa thuận mọi chuyện xong, Lâm Lang ra khỏi Ngọc Lâm Uyển, qua cái sân nhỏ tiêu điều trong mùa đông, đi đến cửa lớn!
Vào đông trời vô cùng lạnh, mặt đất cứng rắn dưới sự chiếu sáng của mặttrời lóe ra hàn quang, khiến người ta càng cảm thấy rét lạnh, trong bồncây chỉ còn cành cây lẻ loi khô héo ngẩng cao đầu, dưới ánh mặt trờicàng toát lên vẻ kiêu ngạo! Nàng bỗng cảm thấy mình cũng giống nhánh cây khô héo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-hoang-phi/2363606/chuong-98.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.