Vầng sáng màu xanh dần dần tiêu tán, còn dư lại tầng hơi nước xanh nhạtmông lung lượn lờ trong phòng, ánh nước bốc lên vầng sáng nhàn nhạt, Lâm Lang chỉ cảm thấy thân thể chợt nhẹ bẫng, quay đầu lại đã thấy thân xác nàng nằm trên giường, hai mắt nhắm nghiền, mặt mũi an tường, giống nhưngủ thiếp đi .
Nàng nhìn người nằm trên giường, theo bản năng giơ tay muốn vén màn samỏng , nơi bàn tay tiếp xúc , lại giống như chạm vào hư không —— màn lụa xuyên thấu qua cánh tay nàng, nhẹ nhàng lung lay !
Nàng cả kinh, nâng lên ống tay áo, nhìn khối thân thể trước mắt —— áoyếm màu trắng thêu những bông hoa lượn sóng, hoa phục màu ngọc bích rộng thùng thình , bên hông quấn một dải lụa trắng , dưới vạt áo thêu đủloại sắc hoa xanh biếc, hai thước tơ lụa y hệt suối tóc đen mượt từ sauthùy tai rủ xuống trước ngực, làm nàng có chút xa lạ đồng thời lại cảmthấy không khỏi quen thuộc, tựa như, nàng vốn có dáng vẻ như vậy !
"Đây là bộ y phục mà lúc trước chủ nhân thích nhất , Thanh Tiêu bảo tồn thật tốt! Chủ nhân mau đi đi!"
Thanh Tiêu bảo kiếm mang theo ý tứ lấy lòng nói xong, thân thể lắc lưmột cái, thanh quang chợt lóe, liền rơi vào trong tay Lâm Lang !
Lâm Lang nhìn thanh bảo kiếm thượng cổ trong tay , không kịp truy hỏithân thể mình sao lại biến thành hư ảo , gật đầu một cái, nhẹ nhàng nhảy một cái liền bay ra ngoài điện !
Trong sân viện Thừa Càn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-hoang-phi/2363597/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.