"Vị quốc sư kia. . . . . . . . . . . Ta có cảm giác rất quen thuộc!" đôi mày thanh tú của Lâm Lang khẽ nhíu lại, từ ngữ đắn đo, trong mắt mêmang không hiểu, tại sao bóng dáng vận sa mỏng huyết y mơ hồ xẹt qua tản ra linh khí làm nàng cảm thấy quen thuộc đến kỳ lạ ? Chẳng lẽ trước kia nàng cùng người nọ có quen biết ?
Trong bóng tối, dung nhan tuấn lãng kiên nghị của nam tử mang theo tiathâm thúy ngưng trọng , đôi mắt như hắc diệu thạch tản mát ra hàn quanglạnh thấu xương : "Nàng nghỉ ngơi sớm đi! Ngày mai sẽ có rất nhiềuchuyện phải đối mặt !"
Quân Thương nói xong, đi ra ngoài hai bước, bước chân dừng lại, hướng Lâm Lang nói: "Viên Nguyệt Châu kia nhớ phải cất kỹ !"
Lâm Lang nhìn mâu quang sắc bén trịnh trọng của hắn, vô ý thức sờ lên hạt châu đeo trên cổ, gật đầu một cái: " Ừ! Ta biết !"
Quân Thương nghe được câu trả lời của nàng, thân hình lóe lên, liền biến mất ở giữa màn đêm đen như mực !
Lâm Lang nhìn phương hướng hắn rời khỏi ngẩn người trong chốc lát, cũngkhông có nằm ngủ, nàng đi tới mép bàn ngồi xuống thắp đèn dầu, cầm mộtcuốn sách lật lật vài trang, nhưng tâm thần có chút không yên đặt sangmột bên , đôi tay chống cằm nhìn ánh lửa chập chờn lay động đến xuấtthần !
Nàng biết Quân Thương đã xuất phủ , về phần đi làm chuyện gì, nàng không biết, nhưng nhất định là chuyện rất quan trọng, nói không chừng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-hoang-phi/2363561/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.