Lá thu xum xuê, hoa quế trắng nhẹ, ánh trăng như thủy ngân đổ xuống, một trận gió thổi qua, nhánh cây nhẹ nhàng đung đưa khiến bóng của nó loang lổ trên mặt đất.
Hiên Viên đường đối diện với Vân Đình quán, đèn đuốc sáng trưng, im ắng yên lặng, Thanh Y, Tử Y vừa dọn dẹp giường đệm, vừa cắt bỏ hoa nến, Lâm Lang nghiêng người dựa lên ghế, nhàn nhã cầm một cuốn sách, chỉ là đáy mắt xa xăm trống trải lại thể hiện lòng nàng đang không yên.
Qua hồi lâu, Tử Y cắt xong hoa nến, pha một ấm trà nóng, nhỏ giọng nói với Lâm Lang: "Tiểu thư, người nọ đã đợi một canh giờ rồi." Tiểu thư cố ý để mình nói giờ làm việc và nghỉ ngơi, nhất là thời gian tắm rửa nói với nữ tử trung niên, chính là muốn tối nay người đó nhìn nàng tắm. . . . . . Tử Y luôn cảm thấy không dám tin, nhưng tiểu thư không chút che giấu lại làm rõ mục đích này!
Lâm Lang để sách xuống, ánh mắt chợt lóe, giống như một con suối trong vắt nhẹ nhàng xao động, rồi lại mang theo sự kiên quyết, nàng hỏi Tử Y: "Giờ gì rồi?"
Nàng khẳng định, Thiên Mệnh hoàng hậu trong miệng Quỷ Đế là mình, hoặc chính là Diệp Lâm Lang, bởi vì sau lưng thân thể này đúng là có một đóa hoa Mạn Châu Sa cao gầy, diễm lệ như máu, hơn nữa bình thường không thể nhìn ra, chỉ khi gặp nước mới lộ ra bên ngoài.
Triệu Tễ nói, chỉ cần giao mình cho Quỷ Đế thì hắn có thể trường sinh bất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-hoang-phi/2363517/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.