Sau khi Diệp Cẩn Huyên rời đi, Lâm Lang quay trở lại phòng, nàng thấy mẫu thân tựa bên đầu giường yên lặng rơi lệ, nàng bước tới ngồi xuống cạnh bà: "Nương, mọi chuyện vẫn tốt mà, nương làm sao vậy?"
Bên ngoài Diệp Cẩn Huyên tuyên đọc thánh chỉ, Lăng phu nhân ở bên trong đã sớm nghe thấy. Vãng sinh Thành chủ đó là ai chứ! Vãng sinh Thành vốn không phải là một nơi tốt đẹp gì, có người nào vào nơi đó mà có thể được sống tốt lành đâu!
Chuyện xảy ra sáng sớm hôm nay tại Bách Thảo viên bà không biết, vì vậy cho rằng nhất định là Diệp Cẩn Huyên đã ghi hận chuyện của tối hôm qua rồi. Thánh chỉ này khẳng định là có liên quan tới chủ ý của nàng ta. Lúc này nghe Lâm Lang hỏi, trong lòng bà vô cùng khổ sở, khàn khàn khóc ra tiếng: "Con ơi. . . . . . con không thể gả cho Vãng sinh Thành chủ kia được!"
"Nương, người đã gặp Vãng sinh Thành chủ rồi sao?" Nhìn Lăng phu nhân khóc nức nở, Lâm Lang bỗng giật mình, không ngờ Vãng sinh Thành chủ này lại để lại ấn tượng không mấy tốt đẹp sâu sắc với nhiều người như vậy.
Chẳng qua, Vãng sinh Thành được cho là nơi tụ tập của những con quỷ chết oan, đối với nàng mà nói, nơi đó cũng coi như thích hợp.
"Nha đầu ngốc, Diệp Cẩn Huyên rõ ràng muốn hại chết con, nói sao thì nói, nương cũng không thể nhìn con phải gả cho một kẻ người không ra người, quỷ không ra quỷ được! Để nương đi tìm phụ thân của con." Lăng phu nhân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-hoang-phi/132211/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.