Trời tối muộn cả hai mới lái xe về đến nhà, vừa mới vào cửa, Tống Đạm Bạc liền rửa tay rồi tiến vào bếp, lên tiếng nói: “Tiểu thiếu gia, ngươi có cân nhắc hay không vào bếp phụ ta một tay a? Ngươi vẫn là chuẩn bị mỗi ngày ăn không hả?” “Tống ca, em nào dám ăn không, nếu không Tống ca sẽ không cho em xem tiểu đệ đệ của anh.” “Ha ha, cái tên ngốc nhà ngươi. Vả miệng.” “Tại sao vả miệng em? Em có làm gì sai đâu a? Ô ô.” “Được rồi, mau vào bếp phụ một tay.”
Hai người ăn xong cơm tối, vừa thu thập chén bát mới được rửa sạch xong, Hà Du Nhiên bắt đầu quấn lấy Tống Đạm Bạc muốn xem tiểu đệ đệ của anh. “Tiểu Hà, cậu hiện tại là giai đoạn dậy thì, muốn nhìn thân thể nghệ thuật thì chính mình tìm kiếm mấy em gái đảo quốc hay là vài mối tình đi, cứ quấn lấy anh của cậu làm gì hả?” “Mấy em gái đảo quốc có thân thể đẹp như của Tống ca ư? Chúng ta đều là nam nhân, nhìn cũng sẽ không mang thai a, trừ khi anh lòng mang tà niệm.” “Ách, thật sự là không lay chuyển được cậu mà. Được rồi, ngồi trên sô pha đi. Anh đây cho cậu chiêm ngưỡng hiện trường biểu diễn thân thể nghệ thuật.”
Tống Đạm Bạc mở khuy quần, đứng trước sô pha, cởi bỏ cảnh phục bên trong, cơ bụng sáu múi sống động hiện ra trước mắt Hà Du Nhiên. Tống Đạm Bạc cười cười bắt chước mấy động tác khom lưng gập cánh tay biểu diễn cơ bắp của các vận động viên biểu diễn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-hoan-quy-ai/96368/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.