Ngày ba mươi mốt tháng bảy, ở quán rượu Hắc Miêu.
Đây là ngày cuối cùng Vương Hủ ở lại thành phố S, giữa trưa ngày thứ hai hắn phải lên chuyến bay tới CD.
Sắp xếp hành lý qua loa, hắn một mình nằm trên giường, ngần người nhìn lên trần nhà. Trong lòng hắn có rất nhiều nghi vấn, không ai có thể cho hắn câu trả lời, chỉ hy vọng lộ trình lần này có thể giải quyết những vấn đề đó.
Tiếng gõ cửa vang lên, mặc dù người ngoài cửa không có linh thức, nhưng Vương Hủ vẫn có thể cảm giác được đó là Trần Viễn.
"Cửa không khóa." Hắn dường như không muốn đứng lên chờ người vào phòng.
Trần Viễn mặc vest đen, đeo kính, đi vào phòng: "Thượng lão gia nhờ ta chuyển lời."
Vương Hủ cũng không tiếp lời, mà chỉ hỏi: "Ngươi gia nhập Cửu Khoa rồi?"
"A? Làm ngươi sao biết?"
"Đương nhiên là bởi vì trên người ngươi mang theo súng, cảm giác về sự tồn tại của vũ khí vẫn rất khó che dấu." Vương Hủ trả lời: "Kết hợp với việc ngươi có quan hệ chiến hữu với lão Thượng, hơn nữa lại hết lần này tới lần khác trước khi ta rời đi tới để đưa tin, cũng chẳng khó để đoán ra."
"Hừ... tên tiểu tử này càng ngày càng cao thâm khó lường." Trần Viễn cũng không khách khí, tự tìm cho mình một chỗ sạch sẽ mà ngồi xuống, châm một điếu thuốc: "Sau khi tiểu thư Tiểu Tuyết mất tích, ta từ người hộ vệ thành người rảnh rỗi, tuy lão Thượng vẫn thường gửi tiền lương, nhưng dù sao ta cũng cảm thấy xấu hổ, không muốn cầm..."
"Vì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-ho-bat-quy/1757359/quyen-10-chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.