Sau khi Vương Hủ nghe xong suy tư thật lâu, lần này hắn lại tỏ vẻ trầm ổn, đáp lời: "Ta biết rồi, ta sẽ nghĩ biện pháp..." Nhạc Thành cũng không nói thêm gì, chỉ bình tĩnh trả lời: "Như vậy... Ta sẽ..." Vương Hủ biết rõ đối phương muốn rời đi, tranh thủ thời gian nói:"Đợi một chút, ta còn có một vấn đề cuối cùng." "Hả? Còn có chuyện gì?" Nhạc Thành mỉm cười, thần sắc hèn mọn nhưng vẫn cố ra vẻ khiến Vương Hủ cảm thấy hắn thật sự mới là Vincent. "Ngươi có biết Linh Tuyết đi đâu không?" "Ha ha... Ta biết ngay ngươi sẽ hỏi cái này." ... ... Miêu Gia dùng đấm đánh nát phân thân Manson trước mặt, nhưng sau đó lại có tên khác xông tới. Thể lực của Miêu Gia tiêu hao càng lớn, nhưng chống đỡ mấy tên này cũng không phí sức quá nhiều, vẫn có thể đứng dậy. "Không bình thường... Vốn định giải quyết bớt để giảm số lượng... Nhưng gần như chúng vẫn không giảm đi chút nào. Chẳng lẽ ta nghĩ sai..." Miêu Gia lẩm bẩm, bỗng nhiên hắn thoáng nhìn thấy gì đó, động tác cũng vì đó mà trở nên chậm chạp. "Manson... Ta vẫn hết sức coi trọng ngươi..." Miêu Gia dừng lại, xoay chân thối lui. Kỳ thật giờ phút này kẻ giật mình lại chính là Manson. Có tới mấy trăm phân thân vây công mà đánh lâu tới như vậy cũng không thể giết chết hắn, thứ gọi là siêu linh thể mạnh tới mức nào cơ chứ? "Tiếp tục như vậy, chờ thể lực của ta hao hết cũng rất khó..." Miêu Gia cười nói: "Bọn chúng cũng đã an toàn rồi. Như vậy ta phải bye bye ngươi rồi!" Miêu Gia nói xong đã nhanh chân bỏ chạy. Bởi vì tốc độ của hắn vốn nhanh hơn Manson nên cho dù có ưu thế vế nhân số nhưng Manson cũng chẳng thể đuổi theo kịp, chỉ có thể trơ mắt nhìn Miêu Gia cầm cự hơn 300 phân thân gần 20 phút nhưng vẫn có thể thoát thân. ... ... Tới khi Miêu Gia đi vào lâu đài, tất cả mọi người tụ tập trong phòng khách, mấy người trong nhà thờ lúc trước vẫn còn giữ vẻ sợ hãi, ngoại trừ người có năng lực linh hồn, những người khác đều không dám tự ý hành động. Miêu Gia hỏi: "Làm sao vậy? Không nghĩ ta có thể trở về?" Vương Hủ lạnh lùng ném ra một câu: "Ám hiệu." Sau đó Miêu Gia đá thẳng một cước lên mặt Vương Hủ, còn day qua day lại vài cái. Tề Băng dùng khuôn mặt Poker hết sức bình tĩnh nói một câu: "Xem ra đúng là bản thật." Vương Hủ bị đá xong bèn dùng khăn lau mặt, sau đó nói: "Vừa đúng lúc chúng ta có chuyện muốn nói với ngươi. Lão Tề bảo vợ ngươi cũng tới nghe đi." Bốn người bọn họ đồng thời đi tới phòng bên cạnh, một nữ sinh tên là Uông Tiểu Ngọc đến bên cạnh Yến Ly, lặng lẽ hỏi: "Yến học tỷ, ngươi có phát hiện ra không? Mấy người bọn họ luôn rời khỏi chúng ta rồi tự mình hành động, chúng ta ở lại nơi quỷ quái này có phải là do âm mưu của bọn họ? Không phải là bắt cóc tống tiền đấy chứ?" Một nữ sinh khác cũng lên tiếng: "Ta cũng thấy bọn họ có gì đó không đúng, nhưng chắc có lẽ không phải như thế đâu? Chẳng lẽ chúng ta đều cùng tham gia chương trình “Camera giấu kín”?" Yến Ly cười khổ lắc đầu: "Các ngươi có thể nghĩ như vậy cũng tốt..." Cùng lúc đó, tại gian phòng bên cạnh. Vương Hủ nói ra hết những chuyện hắn và Yến Ly đã cùng trải qua, cùng với cảnh tử vong tái hiện ở chỗ Derek, đương nhiên đã có bỏ bớt đi một số chi tiết lưu manh của hắn rồi. Đồng thời cũng thuật lại tỉ mỉ những thông tin mà Nhạc Thành đã cung cấp. Kết quả Miêu Gia thầm nghĩ khoảng một phút sau mới mở miệng nói: "Ta đã hiểu ra tất cả rồi." Tề Băng gật đầu: "Kết hợp với cả những thứ mà giáo sư Arns nói cho chúng ta biết, tất cả sự kiện ở thị trấn Bodie đã rõ ràng rồi." Vương Hủ ngạc nhiên nói: "Arns? Chính là tên u ám cõng giáo sư Hách sao? Hắn cũng là thầy giáo? Còn biết cả sự tình liên quan tới Derek?" "Cái này để ta giải thích một chút đã. Đầu tiên phải tổng hợp rồi phân tích mọi chuyện liên quan tới Derek, Manson, cùng với cái không gian này đã..." Miêu Gia không để ý tới Vương Hủ đang rủa thầm, nghĩ ngợi một chút liền bắt đầu nói: "Đầu tiên là việc liên quan tới Derek, căn cứ theo thông tin của Arns thì hắn đã sáng tạo ra một tín ngưỡng bán thần, mà bán thần ở đây chính là bản thân hắn. Mà sau nhiều năm, tín đồ đầu tiên của hắn — Charlie Manson cũng xuất hiện. Về phần những sự kiện quái dị liên quan tới thị trần này thì sao? Trước tiên phải nói tới Derek, căn cứ theo yêu cầu của hắn đối với Vương Hủ thì ta đoán mục đích của hắn chỉ có một. Các hành vi khác cũng phục vụ cho mục đích này, đó chính là..." "Vì nữ nhân..." Vương Hủ nói tiếp. "Ta vốn muốn nói là hắn định phục sinh cho người hắn yêu, nhưng ngươi kết luận như thế cũng được." Miêu Gia cười nói: "Kết quả là hắn nguyền rủa thượng đế, nghiên cứu luyện kim thuật và tà thuật, hắn cũng đã thể hiện thiên phú và nghị lực hết sức đáng sợ. Cuối cùng bước lên một con đường hết sức cực đoan." Vương Hủ hỏi: "Cái này gọi là biến quỷ thành thần đúng không?" "Cái ngươi gọi cũng có thể coi là một con đường tắt để thành thần, bởi vì cái gọi là ngàn năm ngộ đạo không bằng một tối nhập ma. Trong Quỷ Cốc đạo thuật cũng có rất nhiều phương pháp thuộc bàng môn tà đạo, vì thiện làm ác. Thành thần hay thành ma, mấu chốt vấn đề vẫn là do ý chí của kẻ tu tập..." Miêu Gia giảng giải tiếp: "Chúng ta vẫn phải tiếp tục nói tới Manson, kẻ này khi còn sống đã từng là cha sứ, thờ phụng thượng đế, mà không phải là thứ tín ngưỡng giả do Derek sáng tạo ra. Nhưng sau khi sinh sống cùng mọi người vài năm đã dứt khoát dấn thân và sự nghiệp giết người, hơn nữa vì lý do có thể chế tạo ra tế phẩm tốt hơn hắn còn tự mình lựa chọn bước lên giá treo cổ. Lý do như vậy đều khiến người khác khó hiểu..." "Nhưng ngươi đã có kết luận rồi mà?" Dụ Hinh nghe xong đã biết rõ Miêu Gia đang thừa nước đục thả câu, nói chuyện này giống như mấy lão đưa đò chuyên kể truyện xưa vậy. "Đó là... Chuyện này kỳ thực muốn đoán ra được cũng không khó. Bởi vì trong cơ thể Manson đang chảy dòng máu tương tự với Derek. Cho nên hắn cảm nhận được... lực lượng, thứ đó khiến người khác cảm thấy khó lòng mà kháng cự. Chỉ cần trung thành với thứ tín ngưỡng này hắn sẽ không còn là một cha sứ bình thường nữa, không còn là một phàm nhân, mà sẽ trở thành một thứ rất gần với sự Bất Hủ." Tề Băng ngắt lời: "Chẳng lẽ hắn là hậu nhân của Derek?" Miêu Gia nói: "Khả năng này không lớn, nhưng gia tộc Derek rất có thể có huyết mạch khác được lưu lại. Hơn nữa nhiều năm về sau, hậu duệ đó lại trở thành một vị cha sứ trên đất Mỹ." Hắn nói đến đây thì dừng lại một lúc rồi mới nói tiếp: "Căn cứ theo miêu tả của Vương Hủ, khi Derek còn sống. Ven hồ Louis còn rất hoang vu, rất có thể vẫn chưa được thế nhân phát hiện. Như vậy ta có thể đặt giả thiết, năm đó có thể là ở thời kỳ chưa xảy ra chiến tranh Anh-Mỹ, hầu hết những người bảo vệ hoàng gia Anh và người bản địa đều di chuyển tới Canada. Đây cũng là lý do giải thích sự tồn tại của thôn làng kia, bọn họ cũng là những người đã mất đi thôn xóm, rất nhiều người đã di chuyển rồi dừng lại ở đây sinh sống. Bọn họ không muốn chịu sự quản hạt của chính phú, chính phủ cũng không hề biết tới sự tồn tại của bọn họ, những người này có nền nông nghiệp và may mặc riêng nên có thể an toàn sinh sống, sinh hoạt đều là tự cung tự cấp. Họ cũng không hề có sự qua lại đối với người ngoài, có lẽ tới cả những người Anh điêng ở lân cận cũng không phát hiện ra họ. Cho đến khi hồ Louis trở thành thắng địa du lịch, vẫn không hề có ai phát hiện ra bọn họ. Bởi vì khi đó Derek đã sớm giết hết cả thôn, biến tất cả thành nến, mỗi năm tới ngày sinh nhật hắn đều đốt hai ngọn nến cho vui..." (*) (*)Đây là câu nói đùa của Miêu Gia nhưng ý chính là Derek đã giết cả thôn, đốt cháy tất cả những thứ liên quan tới đám thôn dân. Vương Hủ lại nói: "Vậy nguồn gốc của căn phòng chúng ta đang đứng là thế nào?" Miêu Gia nói: "Ngươi cũng nhìn thấy trong phòng được bài trí kiểu quý tộc Anh, hơn nữa cũng có thể coi là dinh thự. Chúng ta có thể giả thiết vị trí này đã từng tồn tại ở một nơi hẻo lánh trong thế giới thực, hơn nữa cũng chính là nhà của Derek. Tất cả nghiên cứu của hắn được tiến hành ở đây, kể cả việc hắn biến thành ma đầu cũng đã phát sinh. Chỉ là trong không gian gián đoạn này, căn phòng này nằm trên một dải đất cao." Tề Băng nói: "Thế nhưng chúng ta đều đã kiểm tra tất cả các căn phòng rồi, cũng không có bất kỳ đồ vật khả nghi nào." Vương Hủ cũng nói: "Đúng vậy, không hề có căn phòng nào chất đầy tử thi, trong phòng vất hóa chất bừa bãi, trên bàn cũng không có những quyển sách ghi những thứ văn tự cổ quái nào cả." Miêu Gia khinh thường, hừ lạnh một tiếng: "Cái loại trạch nam như ngươi mới chất đống tử thi và cả đống chất hóa học trong phòng mình." Hắn đứng dậy, tiếp tục nói: "Xem thật kỹ xung quanh một lần nữa. Sống ở nơi này cũng không phải là bình dân, Derek có lẽ đã sinh ra trong một gia đình có kinh tế tốt, khả năng rất cao chính là quý tộc. Cho nên là một người có thói quen vệ sinh tốt, hơn nữa phải có sinh hoạt phù hợp nên hắn có đào một miệng giếng ở bên ngoài... Nếu như ta đoán không sai, đáy giếng có lẽ có một phòng thì nghiệm tà ác. Hơn nữa trong phòng chắc chắn có nơi thông tới đó." Vương Hủ giờ mới hiểu ra, gần cửa ra vào lại có một cái giếng như vậy chính là vì lý do này. Miêu Gia tiếp tục nói: "Thử nghĩ có một ngày, một đám người quê mùa, da đen, dân binh... Bọn họ cầm tất cả những thứ có thể trở thành vũ khí, miệng hô lớn khẩu hiệu “Vì Tự Do” đánh tan quân đội hoàng gia của Anh quốc. Vì vậy gia tộc của Derek chấm dứt ngày lành ở đất Mỹ, phải di chuyển tới Canada, mà đó cũng là nơi ở mới của gia tộc Derek. Sau đó thì sao... Ta đoán con trai của gia tộc này hẳn là một người được giáo dục tử tế, nhưng cũng dính phải tật xấu của đám quý tộc thượng lưu trẻ tuổi: hắn rất yêu mạo hiểm. Mặc dù đã tới nơi lạ lẫm nhưng hắn vẫn có thói quen cầm súng săn, cưỡi ngựa đi tới phiến rừng chưa biết, muốn đi săn vài đầu con mồi để treo lên trên tường. Chuyện kế tiếp chính là hắn bị lạc trong cánh rừng đó, từ thợ săn biến thành con mồi, đói khổ lạnh lẽo, thể lực tiêu hao, nói không chừng còn bị thương. Đúng lúc này, thiếu nữ Aisha Lina xinh đẹp động lòng người, thiện lương thuần khiết của chúng ta phát hiện ra hắn. Thiếu nữ này khác hẳn những người khác mà Derek từng thấy, dung mạo mộc mạc không hề trang điểm cùng vẻ ngoài quyến rũ đầy sức sống, cái dáng cười như con nai tơ, cái..." Vương Hủ ngắt lời Miêu Gia: "Ngừng... Ngừng mau... Ngươi không cần phải liệt kê ra nữa đâu, chuyện kế tiếp chúng ta đã hiểu. Không phải là Derek được Aisha Lina cứu, cuối cùng yêu mến nàng đúng không. Ngươi không cần bằng chứng gì, chỉ là tùy tiện suy luận như vậy chẳng phải quá tà dị hả?" Miêu Gia nói tiếp: "Chuyện tà dị ở phía sau..."
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]