Người dịch: Bằng Tèo
Biên tập: No_dance8x
Vương Hủ khống chế viên bách hộ, dẫn đám cấm vệ đi ra xa, sau đó ngừng nhập hồn. Viên bách hộ bỗng đơ người ra, ánh mắt đờ đẫn rồi ngã oặt xuống đất.
Bọn thủ hạ đi theo sau liền luống cuống tay chân. Có mấy gã bước lên kiểm tra tình trạng của cấp trên, mấy gã khác cảnh giác nhìn bốn phía, sợ rằng đây là mấy ám khí cực mạnh như Vô Ảnh Châm hay thứ công phu Đàn Chỉ Thần Công đã thất truyền từ lâu.
Ở một chỗ không người gần đó, Vương Hủ đẩy nắp quan tài lên rồi từ bên trong nhảy ra, thở gấp mấy hơi liền:
“Ngươi định làm gì vậy? Cơ thể của ta vẫn phải hít thở đấy! Muốn giết ta hả?”
Miêu Gia giơ tay ra hiệu như muốn bảo Vương Hủ không nên nói nữa, rồi lại nghiêm túc dõi theo cánh cửa lớn dẫn vào Trữ Tú cung:
“Hai gã canh cổng sắp ngủ gục rồi kìa. Lúc này, tinh thần cảnh giác của họ không còn cao, đầu óc có phần hời hợt…”
Vương Hủ nói tiếp:
“Đợi đến khi bị ta đánh ngất, họ sẽ được ngủ yên giấc dưới đất và hoàn toàn thả lỏng đầu óc...”
Miêu Gia nói:
“Ý của ta không phải như vậy. Ta muốn nói, cái sân phía trước khá rộng rãi nên đi thẳng vào trong là tốt nhất. Chỉ cần đủ tốc độ thì họ chỉ thấy một cái bóng chớp nhoáng mà thôi.”
Vương Hủ nói:
“Được, ta đi trước.”
Nói rồi, hắn liền xông lên.
Miêu Gia vịn vai hắn lại rồi nói kèm với ánh mắt khinh bỉ vô bờ bến:
“Chui vào quan tài đi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-ho-bat-quy/1757287/quyen-8-chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.