Người dịch: Diệu Anh
Biên tập: No_dance8x
”Hôm nay, ta tụ tập mọi người lại là vì muốn nói vài một việc. Hy vọng những ai ở trong giáo hội có thể nghiêm túc chấp hành, không gây phiền phức cho các cha sứ."
Vương Hủ đứng trước mặt mọi người mà chẳng hề luống cuống chút nào. Dáng vẻ như đang nói lẽ phải.
Đây là buổi chiều thứ Hai, Vương Hủ gọi tất cả thành viên của giáo hội ở Môn Đầu Câu (1),tổng cộng 65 người, tập trung hết vào trong giáo đường. Bạn muốn hỏi hắn làm cách nào để báo tin cho lũ du côn này? Cũng không khó lắm. Dựa vào địa chỉ của chúng, hắn gửi thông báo đến mỗi nhà mỗi hộ với nội dung kiểu như: Nếu hôm nay ai không đến tập trung thì ta sẽ đá người đó ra khỏi giáo hội.
"Này! Thằng ôn con kia! Ngươi là ai vậy? Cớ sao bọn ta phải nghe lời ngươi?"
Một giáo dân đứng dậy nói.
Vương Hủ trả lời:
"Mọi người có thể gọi ta là Atkinson. Cha Charles và cha Thomas đã giao toàn quyền cho ta quản lý các vị."
"Thằng ôn con này lấy tên Tây cơ đấy! Tạp chủng hả? Ha ha ha!"
Vấn đề gã ta vừa nêu khiến cả bọn cười được dịp cười rộ lên.
Vương Hủ rảo bước đến trước mặt người nọ rồi nói với thái độ rất thân thiện:
"Chúng ta là người có đức tin, tâm tính phải bình thản một chút. Tất cả mọi người đều là con dân của Chúa, phải hòa thuận, phải hài hoà, cho nên... nếu ngươi xin lỗi ta vì hành động công kích nhân thân vừa rồi, ta sẽ không ngại mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-ho-bat-quy/1757280/quyen-8-chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.