Người dịch: Bằng Tèo
Biên tập: No_dance8x
Ngày 9 tháng 11, ngày cuối cùng ở London của bọn Vương Hủ. Cả hai bắt đầu thu dọn đồ đạc để chuẩn bị rời khỏi. Trong khi đó, phu nhân Hudson cảm thấy không nỡ để họ đi, vì không dễ gì kiếm được hai người khách trọ hào phóng và không có sở thích xấu nào.
Đến lúc chạng vạng, hai người đã chén xong bữa tối cuối cùng ở London. Miêu Gia nói:
“Còn năm tiếng đồng hồ nữa là đến mười hai giờ đêm. Chúng ta sẽ tiêu diệt Drebber rồi về nghỉ ngơi một lúc, đến sáng hẵng lên thuyền rời khỏi đất nước này.”
“Ừ.”
“Ngươi không muốn nói gì à?”
Vương Hủ trả lời mà không cần suy nghĩ:
“Ngươi cho rằng ta nên nói cái gì?”
“Quan trọng không phải là ngươi muốn nói cái gì, mà là muốn nói với ai cơ.”
“Ta hoàn toàn không biết ngươi nói đến chuyện gì.”
Miêu Gia cười nhạt rồi trở về phòng của mình. Trên đường đi, hắn nổi hứng ngâm thơ nên liền kêu ư ử:
“Hữu hoa kham chiết trực tu chiết
Mạc đãi vô hoa không chiết chi..."
(No_dance8x tạm dịch:
Nhanh tay bẻ hoa đang lúc rộ,
Chớ để tàn hoa chỉ bẻ cành.)(1)
Vương Hủ nhìn trần nhà đến ngơ ngẩn, miệng phun ra một câu:
“Nhiều chuyện.”
...
Đúng nửa đêm, Miêu Gia đứng dưới đèn đường, trên tay cầm ngọn đèn dầu màu xanh lá.
Vương Hủ từ nhà phu nhân Baxter đi ra, liếc mắt liền nhận ra gã đồng bọn rất bắt mắt của mình, bèn đi tới hỏi:
“Ngươi dùng linh thức để theo dõi ta phải không?”
Miêu Gia cười ha hả:
“Ta suy nghĩ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-ho-bat-quy/1757274/quyen-8-chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.