Người dịch:Zerog31
Biên tập:No_dance8x
Lúc Dư An tỉnh lại, lão thấy mình đang nằm trên giường bệnh. Thủy Vân Cô đang tựa vào chiếc ghế bên cạnh giường mà ngủ gà ngủ gật, nhìn thoáng qua có thể thấy bên trong quần áo của hắn quấn rất nhiều băng vải.
Dư An không muốn đánh thức hắn. Song, dường như Thủy Vân Cô không ngủ say lắm nên lập tức mở mắt ra khi nghe thấy động tĩnh:
“Sư phụ, ngươi không sao chứ?”
“Ta còn chưa chết được. Nha đầu nhà họ Tiết đâu?”
“Tình trạng không nghiêm trọng lắm, vừa mới được cha nàng đưa về nhà rồi. Lão Tiết còn nhờ ta chuyển lời thăm hỏi đến ngươi.”
Dư An suy nghĩ một chút:
“Giờ ta còn sống, tức là Sodom đã thất bại. Lẽ nào bọn người Vincent đã ra tay ngay sau đó?”
Thủy Vân Cô nói:
“À, cái này hả? Sodom là do ta giết đấy.”
Dư An tỏ ra giật mình:
“Sao có thể như vậy chứ?”
“Trời! Không ngờ ngươi lại coi thường học trò của mình...”
Dư An nhịn không được mà bật cười, chỉ có điều cảm giác đau đớn trong lồng ngực buộc lão phải ngừng lại:
“Vậy ngươi hãy kể sơ qua xem chuyện gì đã xảy ra sau vụ nổ linh lực?”
Thủy Vân Cô hít sâu mấy lần để sắp xếp lại suy nghĩ, rồi nói:
“Ta sẽ kể từ đầu nhé. Thật ra ý đồ của Sodom không giống như dự đoán ban đầu của chúng ta. Ta cũng luôn nghĩ rằng kẻ điều khiển Tiêu Cẩm Vinh đi khắp nơi cắn nuốt linh hồn phải là một ma đầu coi rẻ sinh mạng. Thế nhưng, thực tế thì nó chỉ muốn hoàn thành một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-ho-bat-quy/1757245/quyen-7-chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.