Vi Trì đang rửa chén thì bỗng nhiên sắc mặt thay đổi, xông về phòng giải bùa định thân cho Ninh Phong. Ninh Phong còn chưa kịp phản ứng thì Vi Trì đã nắm chặt tay nàng rồi cùng nhảy ra ngoài cửa sổ.
"Này! Ở đây là tầng mười..." Trong lúc Ninh Phong chưa nói hết câu, hai người đã bay ra ngoài cửa sổ tầng mười và bắt đầu rơi xuống.
Nếu nói trong giới săn quỷ có người mạnh đến độ có thể mở núi tích biển thì không phải là giả, chỉ có điều số người rơi tự do từ trên không xuống đất mà không chết thì không phải ai ai cũng có thể làm được. Tề Băng có thể, Hạ Văn Thành có thể, còn Ninh Phong, từ việc nàng nhắm chặt đôi mắt rồi ôm choàng lấy Vi Trì thì có thể thấy nàng không thể...
May mà bạn học Vi Trì bình thường có cố gắng học tập, ngày ngày cầu tiến và chuyên tâm nghiên cứu sở trường mà hắn thấy thích thú, cho nên bản lĩnh dùng bùa chú của hắn đã tới cảnh giới sử dụng tùy ý, thu phóng tự nhiên. Những chuyện bay trên trời như thế này không hề đáng kể.
Khi Ninh Phong mở to mắt, nàng phát hiện mình không chỉ không rơi xuống mà ngược lại còn bay trên không. Vi Trì và nàng hệt như đang mô phỏng trích đoạn siêu nhân ôm nữ phóng viên trong ngực bay lượn giữa trời.
"Rốt cuộc là thế nào?"
"Có một hồn ma rất lợi hại, hình như hắn đến vì ngươi."
"Vậy ngươi chạy làm gì? Mau thả ta ra để cùng chiến đấu với hắn!"
"Không được, ta được lệnh phải bảo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-ho-bat-quy/1757117/quyen-4-chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.