Cổ Trần hoàn toàn mặc kệ Đoạn Phi. Phải biết rằng hình tượng chán chường và biểu lộ khiến người khác khó chịu của hắn không phải thứ dễ thay đổi.
"Cuộc thi này càng ngày càng chán... Phần thưởng lại là một chiếc dù nát, lấy nó về làm cái rắm gì chứ..." Mặc dù Cổ Trần thầm thì một mình cho đỡ tức nhưng Tôn Lãng lại rất muốn xông đến đập chết hắn.
Hai người khác thì bước vào trận chung kết với tâm lý vô cùng phiền muộn. Nói thế nào bọn họ cũng vào được top 5, thế mà trong mắt gã họ Đoạn hình như chỉ có Cổ Trần là đối thủ. Tuy trong lòng họ hiểu mình không đánh lại Đoạn Phi nhưng tự thấy mình không đến nỗi bị hạ trong giây đầu, thế nên đều dồn sức khởi động để chút nữa đánh một trận ra trò.
Song hiện thực thường tàn khốc...
"Trận cuối cùng áp dụng thể thức loạn chiến. Ai đánh bại ba người còn lại thì coi như thắng, không được tổn thương đến tính mạng người khác, mất đi năng lực hoặc ý chí chiến đấu tức thua cuộc. Bây giờ, trận chung kết Đánh Giá Lính Mới năm nay xin phép được bắt đầu!”
Lời Tôn Lãng vừa dứt, thân hình Đoạn Phi biến mất tại chỗ.
Cổ Trần vẫn còn buồn ngủ. Hắn đứng đó gãi đầu như thể mình chỉ là người xem bình thường.
Chỉ thấy Đoạn Phi chợt xuất hiện, sau lưng kéo theo một luồng ảo ảnh rất dài, nhìn như có bảy hoặc tám người xếp thẳng hàng. Hai gã tuyển thủ kia lấy vũ khí ra nhưng chưa kịp phản ứng gì thì vũ khí trong tay đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-ho-bat-quy/1757089/quyen-3-chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.