🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Tề Băng không điều tra được đầu mối mình cần, vì mặc dù Tiểu Huệ biết trong trường vẫn còn những hồn ma khác nhưng nàng chỉ quanh quẩn quanh gốc cây khóc lóc nên chưa từng trò chuyện với chúng. Nghe đâu từng có vài người nhìn thấy nàng khóc vào ban đêm, tiếc là ai nấy cũng đều bỏ chạy mất tăm.

Vương Hủ lại hỏi nàng có biết tình hình hiện nay của Hồ Kiến Quốc hay không.

Tiểu Huệ lắc đầu, xem ra nàng đã chọn cách chịu đựng tất cả đau khổ một mình.

Tề Băng vẫn mang bộ mặt không hề có bất kỳ cảm xúc nào. Chỉ là lúc này, hắn chợt lấy một cái ống tre, rút ba nén nhang, sau đó lại cầm một chuỗi tràng hạt và bắt đầu niệm kinh. Thấy vậy, Hồn Ma Tiểu Huệ ngừng khóc rồi khom người cảm ơn Tề Băng. Bóng dáng của nàng dần dần mờ đi hệt như Tằng Nghị đêm qua.

Đến khi Tiểu Huệ hoàn toàn biến mất, Tề Băng mới ngừng niệm kinh.

Từ lúc biết chữ, Tề Băng đã học tập các loại kinh của Đạo giáo và Phật giáo. Trong khi người khác phải học ba trăm bài thơ Đường thì hồi còn nhỏ Tề Băng đã học thuộc lòng mấy ngàn bộ kinh, thậm chí có một vài hòa thượng già từng khen tiếng niệm kinh của Tề Băng kinh chứa ý cảnh sâu xa, có thể xoa diệu tâm trạng của người khác và giúp người nghe dễ dàng lĩnh ngộ thiền cơ.

Nhưng đối với Vương Hủ, hành vi của tên này quả là lãng phí thời gian và sức lực. Chẳng như hắn, chỉ việc vỗ vai người ta rồi kêu một tiếng

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-ho-bat-quy/1757011/quyen-1-chuong-19.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.