Ma quỷ bốn phía chạy tán loạn, hệt như Vương Hủ là một kẻ cực gian cực ác trên thế gian này, tùy lúc có thể khiến bọn chúng hồn phi phách tán.
Linh hồn màu xám hệt như hỗn độn mà cũng giống trái tim của hắn, còn đôi mắt màu đỏ thì dường như có thể nhìn thấy tất cả sinh linh trên cõi đời này. Giờ khắc trước mắt, có lẽ Vương Hủ đã bị linh hồn thời thơ ấu của "mình" chiếm giữ thân thể, riêng hắn chỉ có cảm giác không hề chiến đấu một mình!
Vương Hủ nhìn hàng trăm con quỷ xung quanh bằng ánh mắt lãnh khốc, sau đó chỉ vung tay lên một cái, theo đó một loạt hóa thành tro bụi. Thấy thế, khóe miệng của hắn cười lạnh rồi tiếp tục thu lấy những linh hồn khác và lại khiến chúng hồn phi phách tán. Nhưng chính Vương Hủ cũng không hề hay biết rằng chuyện mình đang làm đáng sợ đến cỡ nào. Dù là Miêu Gia cũng không dám tiêu diệt nhiều linh hồn như vậy trong thời gian ngắn, bởi làm thế sẽ phá hư phần nào đó sự cân đối trong thiên địa, rất có thể sẽ dẫn đến một hậu quả không thể tưởng tượng nổi.
Mà lúc này Vương Hủ phát hiện mình đã có thể hiểu Phục Ma Thiên do Quỷ Cốc Tử để lại, thật ra nói vậy để biết cũng không phải hắn chỉ có thể đọc mà hoàn toàn có thể lý giải ý nghĩa ở bên trong. Lại nói trên đó ghi chép cái gì thì Vương Hủ không muốn biết nữa rồi, bởi hắn đang liều mạng hấp thụ tri thức của Phục Ma Thiên.
Nhưng hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-ho-bat-quy/160030/quyen-1-chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.