Bạch Ngọc Đường và Triển Chiêu nhìn vào khu rừng nơi gió thổi đến, không biết thứ gì đang ẩn nấp sau những lùm cây um tùm.
Tiểu Tứ Tử nằm úp trên lưng Thạch Đầuhiếu kì nhìn về phía trước, mũi ngửi thấy mùi lạ. Tiểu Tứ Tử thườngnghiệm thi cùng Công Tôn, nhận ra được đây là mùi của xác chết. Nếu làngười chết đã bốc mùi, thì có lẽ sẽ an toàn hơn người sống một chút,người chết không hại được ai.
Bạch Ngọc Đường đi đến, dùng đao vạch lùm cây ra… Mọi người nhìn qua từ khe hở, thấy được cảnh tượng thê thảm phía trước.
Sau bụi cây là một triền núi nhỏ, nóichính xác, là một bãi tha ma, khó trách sao lại có mùi xác thối. Nhưng,nếu như chỉ có người chết, Thạch Đầu và Tiễn Tử sẽ không rơi vào trạngthái phòng vệ.
Hai người đi vòng qua bãi tha ma, chợt nghe thấy tiếng động rất lạ phía trước.
Tiễn Tử bắt đầu kêu chít chít, Tiểu TứTử đột nhiên nhìn thấy dường như có thứ gì đó nhúc nhích trong rừng, tòmò muốn đến gần xem thử, bị Thạch Đầu cắn lấy lôi trở lại, đè xuốngbụng. Thạch Đầu theo bản năng giấu Tiểu Tứ Tử đi, Tiễn Tử cũng căngthẳng nhìn chằm chằm phía trước, hai con trảo ly chưa từng căng thẳngthế này.
Triển Chiêu nhíu mày, là thứ gì?
Bạch Ngọc Đường nghiêng người nhìn vàomột góc rừng, thật sự có gì đó… Hắn đi tới vài bước, nhìn kĩ. Một bóngđen đang ngồi sụp trong góc tối, cầm một phần chi gãy, như đang gặm cắn.
Lúc này hai người mới nhìn rõ, thứ ngậmchiếc chi gãy là một người ngồi cuộn lại, không biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-hanh-thien-ha/1351102/quyen-6-chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.